- Sáng tác mới
Ở trong một ngôi chùa cổ trên núi có một vị lão hòa thượng và tiểu hòa thượng sinh sống. Hôm ấy, trong chùa không còn một chút dầu đèn nào, vì vậy vị lão hòa thượng liền gọi tiểu hòa thượng lên và nói: “Con hãy cầm bát xuống dưới núi mua một chút dầu.”...
Định mệnh bồng em Trao vào vòng tay anh Anh cúi xuống Hôn lên môi định mệnh Định mệnh ôm chặt anh Tự kiếp nào thân thiết...
Tôi từng đọc ở đâu đó rằng: mọi đứa trẻ cần được đối xử như nhau và tôi rất thích những ông bố bà mẹ không cuống lên mắng mỏ hay so sánh con mình với những đứa trẻ khác khi con chưa giỏi, nhất là vào những dịp cuối kì hay cuối năm học....
Một ngày kia, Khổng Tử đến tham quan một ngôi miếu cổ của nước Chu và thấy một cái bình. Khổng Tử hỏi người trông coi miếu: “Đây là bình gì?”...
Ở trong một ngôi chùa cổ trên núi có một vị lão hòa thượng và tiểu hòa thượng sinh sống. Hôm ấy, trong chùa không còn một chút dầu đèn nào, vì vậy vị lão hòa thượng liền gọi tiểu hòa thượng lên và nói: “Con hãy cầm bát xuống dưới núi mua một chút dầu.”...
Hồn quê mình Là rau lang luộc Chấm mắm cáy mắm cua Nồng vị phù sa Là bánh cuốn làng Kênh Cay mùi cà cuống Kẹo Sừu Châu giòn gió bấc mùa đông...
Một lần, Lỗ Ai Công hỏi Khổng Tử rằng: “Dân gian có câu nói rằng: ‘có thể lắng nghe ý kiến của mọi người thì sẽ không mê hoặc’, hiện nay quả nhân khi làm việc, đều cân nhắc bàn bạc kỹ lưỡng với quần thần,...
Gần son thì đỏ. Gần mực thì đen. Gần người hiền thì thông. Gần người tài thì trí. Gần kẻ mê muội thì ngốc. Gần người tốt thì đức. Gần người trí thì sáng suốt. Gần kẻ ngu ngốc thì tối tăm. Gần kẻ nịnh bợ thì du siểm. Gần kẻ cướp thì thành giặc....
Người xưa xem trọng tu dưỡng đạo đức, lấy thành tín là nội dung tu dưỡng căn bản nhất trong tư cách đạo đức, cũng như quy phạm đạo đức căn bản nhất là: tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ....
Mỗi một người đều có nỗi khổ riêng Nói ra được hoặc nói ra không được Có nỗi khổ truyền đời từ kiếp trước Bể khổ tầm thường, bể khổ linh thiêng...
Bỗng chốc thật mình hơn Là khoảng trời bước qua ngày giông bão Mây thanh tân trải sắc màu uyên áo Trong ngần mắt nắng liêu trai.
Dòng sông hát lên ý nghĩ ban mai...
Đấy là buổi lạc vào rừng Lan đẹp Hoa Lan như sao nở tím khung trời Người lính bỗng ngẩn ngơ nhìn ngắm Lan như nghìn điệu váy xòe
trong đêm Hội Xòe vui Cánh Lan hồng như những nụ cười tươi...
Vô vi có thể gọi là danh từ gói (thể hiện) tất cả bộ sách Đạo Đức Kinh của Lão Tử. Vô vi bao quát tất cả mọi đề tài đã được giải rõ trong tám mươi mốt chương sách: không có chương nào là không có....
Lật tìm trầm tích quê hương Tế bào răng sữa lạc đường cuống thai Xới tung lát cắt đêm dài Đánh dậm lấm láp vớt bài đồng dao...
Trên đời này, kẻ nào biết thương yêu bản thân mình, mới biết thương yêu những người ruột thịt thân thích. Biết yêu thương người ruột thịt thân thích, mới biết thương yêu bạn bè, đồng loại....
Già tham giàu chi nữa? Bằng lòng với mình thôi Người thân nếu thiếu thốn Thì nên giúp đỡ người ... Bạn bè là thiện chí Không phân biệt giàu sang Tạm vay mượn lúc bí...
Ngóng chờ hai bảy tháng ba Một phiên Mèo Vạc về qua chợ tình Trai Nùng gái Giáy nợ minh Xưa không cưới được hóa thành Khau Vai...
Một chiều đông đã thật đông Rét cũng ngọt trước lặng thầm hoa sữa Có ý nghĩ nhớ ai không biết nữa Mải miết tìm về phương trời xa......
Anh hôn rét Anh nhớ hôn môi rét Mắt hoàng hôn Và cả tóc gió đông Anh hôn rét Em lạnh đâu Anh biết Nơi ấm hơn Nóng bỏng Giữa cõi lòng...
Đời người không thể lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió. Người ta sẽ luôn phải đối mặt với những khó khăn, thất bại và phiền não trong cuộc sống....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!