- Sáng tác mới
Tuổi già mong muốn nhất Là khỏe mạnh, bình yên Họ chỉ yên tâm nhất Khi mà họ có tiền... Tuổi tác khiến xuống sức Bệnh tật kéo tới "thăm" Già cảm thấy bất lực Khi không thể tự chăm......
Chắc ai cũng tò mò muốn biết cái thôn Hạnh Hoa cụ thể này ở đâu? Và họ Đỗ tại sao lại ngẫu nhiên được ngồi uống rượu nơi này. Tra cứu tìm hiểu thì mới thấy nguyên lý: Hình tượng văn chương ở cấp độ nào...
Tôi không sao quên được cái cảm giác lần đầu tiếp xúc với thiên nhiên và con người miền Tây Nam Bộ khi vác cái túi hành lý lép kẹp toàn là sách vở lên con tàu vào đất phương Nam vốn trước đây chỉ biết qua sách vở....
Cô đơn vốn dĩ tại cô đơn Tại đám mây mơ lỡ tủi hờn Đất chưa khát nước mà mây dỗi Vỡ ối...ra đời trận mưa tuôn ... Sao mây không tiếc mùa thai nghén...
Tam nhật thiên hạ (tiếng Hàn 삼일천하 tiếng Hán 三日天下 - tam nhật thiên hạ). Ở đây, tam - ba, nhật - ngày, thiên - trời, hạ dưới. Ở câu này có 2 chỗ phải hiểu rõ. Thứ nhất là tam (三) chỉ là ước lệ sự ít ỏi chứ không hẳn là "ba", giống như "dăm", "vài" bên tiếng Việt vậy....
Lạc hoa lưu thủy (tiếng Hàn: 낙화유수 / tiếng Hán 落花流水 - lạc hoa lưu thủy). Ở đây, lạc - rụng, hoa - hoa, lưu - trôi, thủy nước. Câu này có nghĩa là hoa rụng nước trôi với 3 hàm ý....
Bạt bản tắc nguyên (tiếng Hàn 발본색원 , tiếng Hán 拔本塞源 - Bạt bản tắc nguyên). Ở đây, bạt - nhổ, bản - gốc, tắc - bịt/chặn, nguyên - nguồn. Câu này có nghĩa là nhổ gốc chặn nguồn, ám chỉ về một động tác triệt tiêu để chống sự phát sinh xấu,...
Bát diện linh lung (Tiếng Hàn 팔면영롱; tiếng Hán 八面玲瓏 ). Ở đây, bát - tám, diện - mặt, linh - bóng bẩy, lung - tiếng leng keng. Tuy nhiên, cụm từ "linh lung" ở đây là chỉ về sự "lung linh"....
Giới tính là chỉ về Đực - Cái, Nam - Nữ, tức là giới tính sinh học, cấu tạo cơ thể, nó khác với bản dạng giới. Bản dạng giới là nhận thức, cảm nhận của bản thể về giới tính của mình, tức là họ cho rằng "tôi là nam", hay "tôi là nữ"......
Chị giã từ những "hố bom" "Khoảng trời" đón chị về miền thiên thai. Tài danh, xuân sắc một thời Từ nay gửi lại cho đời...chị đi... Còn câu thơ nặng nghĩa nghì. Nỗi niềm da diết vân vi chẳng đành....
Hôm nay ngày tết Đoan ngọ mùng 5.5. Cả dân tộc Việt Nam đón một cái tết mang đậm dấu ấn độc đáo của dân tộc: tết giết sâu bọ. Người ta mua các thứ lá thơm, lá thuốc về nấu nước tắm cho lành. Nhà nào cũng mua hoa quả, xôi thịt để ăn tết....
Lê xiết chặt tay Hoan rồi xốc lại cái ba lô trên lưng. Hoan nhìn theo Lê cho đến khi bóng áo xanh màu lá rừng của anh khuất hẳn. Hoan lục tìm lá thư cũ của Lê gửi cho mình vài tháng trước. Đọc lại, Hoan càng quý trọng Lê hơn. Hoan gấp lá thư của Lê bỏ vào túi áo, lòng nao nao. Thương anh Lê quá!...
Những chiến sĩ quân chủ lực Nam tiến lần này được nghỉ 3 ngày, chờ được phiên chế về đơn vị mới. Trạm dừng chân giữa vùng đồi núi giăng giăng. Những cánh rừng lồ ô xen lẫn những cây cổ thụ cao chất ngất. Đây là vùng đất đỏ. Loại đất Bazan mầu nâu đỏ xốp và mầu mỡ. Ở miền Đông này phần lớn là đồi,......
Lời em như hát như ca Mặn mà đồng lúa, ngân nga cánh diều.Tim hồng chan chứa dấu yêu Hẹn ngày hội ngộ, võng điều đón em....
Phương Thủy, thành viên khóa 1983-1986 của Nhóm Búp Trên Cành đang sinh sống tại nước Đức xa xôi. Ngày kết nối được liên lạc với Nhà Búp qua các em Nguyễn Diệu Liên, Nguyễn Thúy Hằng, Chu Xuân Giao là ngày các thành viên nhà Búp hân hoan...
Khi cầm tập thơ đầu tay của Lê Kim Phượng, ấn tượng của tôi là hơi ngợp bởi độ dày trăm bài, lại còn được gia cố thêm bằng cặp bìa cứng....
Quá do bất cập (Tiếng Hàn: 과유불급 Tiếng Hán: 過猶不及), ở đây quá - vượt mức (thái quá), do - đâm ra, lại là, bất - không, cập - đạt tới. Đây là câu mà Khổng Tử (공자 - 孔子) nói với Tử Cống (자공- 子貢) khi giảng về "trung dung"....
Trên cồn cát biển có những lỗ to sâu hun hút. Đó là tổ còng gió. Nó nhát như cáy chạy nhanh như gió nên ít ai giáp mặt. Còng gió sống một mình. Không bù khú bạn bè. Không díu dan láng giềng....
Thiên tân vạn khổ (Tiếng Hàn: 천신만고 - Tiếng Hán: 千辛萬苦 ) ở đây, thiên - nghìn, tân - cay, vạn - vạn, khổ - đắng. Câu này nghĩa là "nghìn cay vạn đắng", hay như tiếng Việt vẫn nói là "trăm đắng ngàn cay"....
Lợn vốn không thể ngẩng lên nhìn bầu trời. Lý do là bởi cổ nó hướng xuống đất, có ngẩng, cao lắm cũng chỉ vểnh được 45 độ. Bởi vậy nên Lợn chẳng thể tùy ý mà ngẩng lên ngắm nhìn bầu trời. Nhưng vẫn có lúc Lợn nhìn được bầu trời. Đấy chính là "khi nó bị ngã"....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!