- Sáng tác mới
Vâng! Thơ và đời, “Tình yêu và bi ca”! Chí ít, đó là nhận định của riêng tôi với người bạn tài hoa của mình - Việt Tư, tác giả tập thơ “Hương diệu ý” NXB Hội Nhà Văn mới ấn hành. Cầm tập thơ trên tay, tôi trôi theo dòng kỷ niệm!...
Làm gì để có thể Giúp con mèo tôi cưng? Tránh được những cắn xé Của lũ mèo trong vùng? Không biết chủ của nó Bây giờ chuyển đi đâu? Họ đã bỏ rơi nó Hay nó chẳng chịu theo?...
Thế là cả chỗ hạt Phần từ chiều đến giờ Vẫn còn nguyên cả bát Mèo vẫn chưa dám rờ! Chắc vì nó quá sợ? Lũ mèo sống xung quanh Cậy "gần nhà" nên giở...
Sau những trận "hỗn chiến" Con mèo thật đáng thương Nó chỉ dám ẩn, hiện Mặt mày đầy vết thương... Chỉ thoáng nghe tiếng nó Tôi đã mang hạt ngay...
Chiều nay tôi mừng quá! Vì nghe tiếng mèo kêu Giọng có vẻ giục giã Tôi liền chạy xuống theo... Đúng là tiếng của nó! Tôi nghe lâu thành quen Nhưng khi tôi mở cửa Chẳng thấy bóng bạn hiền......
Mèo về thăm dịp Tết Không biết từ bao giờ? Tôi vắng, nó không biết Chắc mèo vẫn cứ chờ? Tới khi tôi mở cửa Đã thấy tiếng nó kêu Giận hờn hay trách cứ Gói gọn trong " meo , meo!"...
mồng một tết bút còn nồng men rượu mực còn xanh màu lá bánh chưng giấy còn thơm mùi hương trầm quế tim còn rung tiếng chuông đổ giao thừa nhớ mẹ, nhớ cha, nhớ bạn bè đất nước...
Con vẫn biết góc đồi hoang ngày xưa không còn nữa, những vui buồn một thuở nhạt nhòa theo cánh thời gian. Mùa xuân sang lộc trời lá nõn, bánh chưng xanh, hoa đào phớt, nếp thời gian trên khóe mắt mẹ rưng rưng....
Tội nghiệp con mèo quá Chắc đánh hơi biết tôi Nó từ đâu vội vã Đến gọi cửa ời ời! Tôi nằm yên trên gác! Người ngợm vẫn còn đau...
Anh không nhớ đến giờ đi đón em Phố đã trổ đèn đêm về khuya khoắt Em một mình đứng dưới gốc bằng lăng tím ngắt Cứ mỏi mong anh, ánh mắt đêm về. Anh không nhớ đón em trước cơn mê...
Ngày đầu tiên bước vào thế giới thần tiên - học viết chữ, đánh vần đối với con quả là một thành tích kỳ diệu, nhen lên một cảm xúc khó tả, vừa lạ lẫm ngơ ngác, xen lẫn sợ sệt, nhưng cũng đầy háo hức....
Sông biển ấy, Mây xưa này, Có nằm ngoài cõi phù sinh? Ai chợt tỉnh, Ai còn Mê, Có tiếng ai minh triết trong lòng lặng thinh? Thời gian trôi nhanh, Hoàng hôn trăng vừa lặn, Đã bình minh......
Đêm qua con mèo ấy Cứ thảm thiết ngoài sân Nó muốn kéo tôi dậy Lấy hạt cho nó ăn? Hay chỉ vì nó thấy Đèn trong phòng hắt ra Nghĩ tôi còn thức đấy...
Khi chào đời đã có mẹ bên con Trong vòng tay ngọt thơm dòng sữa nóng Tiếng con khóc lời trong tim khát vọng Bằng yêu thương cha ôm trọn vào lòng...
Chuyện rằng ngày xửa ngày xưa Có đôi chim phượng bốn mùa bên nhau Cây rừng xanh thắm một màu Hoa rừng thơm ngát, suối sâu trong ngần Ngày ngày phượng trống siêng năng Bay đi tìm kiếm thức ăn mang về...
Con mèo nhận được hơi tôi Từ xa lao tới cổng ngồi " meo meo!" Bước một bước là nó theo Nó như kể lể những điều xảy ra... Tôi vờ lánh mặt bước qua...
Nhà Búp xin hân hạnh được giới thiệu với các bạn độc giả thân yêu của Nhà Búp một tác phẩm mới xuất bản mang tên Thuyền rời bến của nhà thơ Bùi Đại Dũng qua bài giới thiệu của nhà thơ Kim Chuông: " Thuyền rời bên" trong hành trình mới của chặng đường chuyển tiếp. Xin mời các bạn cùng......
Mình sinh vào ngày 9 tháng 11. Gần cuối năm. Cứ giỗ bố được hơn một tháng là sinh nhật của mình. Bố hy sinh khi mình còn trong bụng mẹ, mẹ bảo con quẫy đạp đòi ra ghê lắm....
Mấy bữa tôi đi vắng Mèo sang chẳng thấy đâu Về thấy nó im lặng Vẻ mặt rất buồn rầu... Tôi hỏi han "đánh tiếng" Nó vẫn nằm bên rào Hay là nó ốm nhỉ?...
“Thuyền rời bến” – Đấy là phút khởi hành, mang dấu mốc hành trình tìm về “Bờ Bến”mới. Để rồi, “Bến bờ rời xa ấy” lại hóa thành “Bến cũ”, Thành “Quá khứ” đắp đầy. Thành “cái Nhìn, cho ta, khi ta ngoái lại”. Thành cặp phạm trù “Nhân Quả” – “Nhân duyên”. Thành “Bến mở” nối dài cho bao nhiêu khát khao,......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!