- Sáng tác mới
Năm đã hết về quê ăn thương nhớ Món quê nhà no con mắt đói quê Ăn chiều đông mẹ hằng đợi ta về Cha đốt rấm khói lam chùng gió bấc Ăn hơi ấm...
Học trò đi tìm dấu chân thầy giáo cũ Hiểu một lối đi đã chọn riêng mình Dấu chân thầy dấu ấu thơ mờ tỏ Của một thời khờ khạo ngây thơ Dấu chân cũ xếp lên từng vết mới...
Tôi được đọc những bài bình thơ rất sâu sắc, thấu cảm của tiến sĩ Bùi Đại Dũng trước khi được đọc thơ anh. Bùi Đại Dũng từng công tác tại Ban Tài chính quản trị trung ương, tổ tư vấn của Thủ tướng chính phủ, Bộ nội vụ, hiện nay đang là giảng viên Đại học quốc gia Hà Nội....
Ta đến bên đời gieo một nốt nhạc trong Một nụ hoa Ưu Đàm thánh khiết Bên diệu khúc “Thất huyền cầm” da diết Nở đóa Sen vàng ngời ngợi tháng năm....
Khi còn trẻ, phải có tiền tài sống mới thoải mái Về về già, phải có sức khỏe mới sống thoải mái. Khi ta trẻ, vì kiếm tiền nên hao mòn sức khỏe Khi về già, ta lại phải tốn tiền để giữ sức khỏe...
Tháng Bảy về, con không thể nào quên. Những khúc ca viết về chiến tranh, về cha và đồng đội. Cứ da diết như gió mùa thổi mãi. Cứ thấm vào, chạm khắc trái tim con!...
Ta đến bên đời gieo một nốt nhạc trong Một nụ hoa Ưu Đàm thánh khiết Bên diệu khúc “Thất huyền cầm” da diết Nở đóa Sen vàng ngời ngợi tháng năm. Những vũ trụ thanh tân...
Ngô đồng à, tôi đã quên cây như quên đi bao chuyện cũ, như đã quên đi cái thời rất trẻ trung, sôi nổi yêu đương nhưng trái tim lệch nhịp, da diết yêu người nhưng người chẳng yêu tôi....
Nhân ngày sách Việt Nam 21-4, nhóm thơ văn "Búp trên cành" đã tặng Thư viện khoa học tổng hợp tỉnh Thái Bình 12 đầu sách do các thành viên của nhóm sáng tác và biên tập xuất bản...
Thức giấc sớm hơn mọi ngày. Có cảm giác lòng mình mềm đi, như chợt được sống trong nỗi nhớ nhung, giữa không gian xung quanh thật yên lặng, thật là khó tả. Cảm giác này cho mình thấy rằng tâm thái của chúng ta không phải lúc nào cũng bình lặng ấm êm và bất biến....
Từng có những độ Xuân... Đám mây già nhìn gió trẻ bâng khuâng Hoa trắng kín bước chân, đỏ sân vườn xác pháo Lũ trẻ thơ nhuộm mùa Xuân trên áo Hớn hở khoe khoang sắc xanh đỏ tím vàng......
Xuân đã về rồi bạn có nhớ quê không Nhớ con sông Tiêu Tương nhớ cánh đồng lúa chín Đồng dâu trải dài nơi ven sông đất mịn Và lũy tre làng luôn xào xạc trước heo may...
Mọi sự đều từ Duyên mà đến và đi. Kiếm một người Tương Thức thời nay đã đỏ mắt. Đâu dám nghĩ tới kẻ TƯƠNG TRI. Sực nhớ ngày nào cách đây chừng hai ba chục năm ngâm ngợi câu thơ của Lư Đồng trong bài "Hữu Sở Tư":...
Ý nghĩ ngoái về một khoảnh không gian Thấy quá khứ lỗi lầm vỗ về tàn canh sáng Mỗi vẩn vơ, mỗi mỏi mòn năm tháng Bước miên man... quên cả lối đi về...
Cứ như là Đông chẳng thể tới đây Mùa chẳng tính tận cùng ngày tháng kết Hạ cứ thắm lời mây ru sóng biếc Thu ngút ngàn vời vợi sắc xa xanh....
Em mang nhiều vu vơ Trong chiểu đông lãng đãng Màn sương chiểu bảng lảng Đường chiều hương cỏ may Giá lạnh ôm thân gầy Cho hàng xoan trụi lá...
Chiều tím chiều, tím sóng mắt lao xao Sóng miên man lời tự tình mây nước Gió se sắt ấp mình trong rét mướt Khói sương mờ khao khát bóng thiên di....
Đó là một chiều đông đã thật đông Rét cũng ngọt trước lặng thầm hoa sữa Có ý nghĩ nhớ ai không biết nữa Mải miết tìm về phương trời xa…...
Em không muốn mượn lời thơ Xuân Diệu Để nói niềm đau chia cắt bởi thế nhân Em không muốn mượn lời Chế Lan Viên Để nói hộ nỗi nhớ quê da diết. Em không muốn nói lời ly biệt Như nhà thơ Hàn Mạc Tử đã trải qua...
Chút tình cờ về cao nguyên đất đỏ Sáng mù sương, hoa trắng phủ ngập đường Bên nhà ai, vẳng giọng hát du dương Tiếng hát ngọt nghe dịu dàng da diết...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!