- Sáng tác mới
Thêm một giọt buồn nữa Có cố nữa được không? Thêm chút nắng mai hồng Non tơ cả trời hạ Thêm một cơn gió lạ Em quên cả mây bay...
Người tìm chốn lạ Đông Đoài Ta đang du ngoạn cửa ngoài Tử Sinh Người vui đón biển bình minh Hoàng Hôn thời Mạt, ta nhìn mà đau Chữ Tình vờ vịt trong nhau Bức tranh vân cẩu, kiếp sau đâu còn...
Cạn chưa em...? anh cứ nghĩ sau dạt dào cơn sóng em vô tình anh thì mãi vô tâm.... cả trần gian không thèm nhắc chuyện ngàn năm vì ngày ấy đã thối mầm rữa hạt...
Em có lỗi gì đâu, Mà bảo anh tha lỗi. Mưa rối bời mưa bụi, Mà lòng anh bâng khuâng.Hãy vui lên đi em, Dạt dào như mưa Hạ, Đừng dầm dề nặng lá,Những giọt buồn nhặt thưa....
Giọt buồn chìm khuất phía sau, Lung linh giọt sáng dịu đau đời buồn.Đêm đen ngọn nến cô đơn, Một tia sáng nhỏ bao cơn gió lùa....
Phảng phất giữa chiều thu Một chút thơm vời vợi Một chút gì ngẫm ngợi Trong bàng hoàng nước xanh. Có gì rất mong manh Vị chát vừa lắng lại Vị ngọt như chờ đợi...
Tạm biệt mây nhàu, tạm biệt ẩm ương Tạm biệt sắt se mưa dầm, gió bắc Mặt nước nhạt nhoà sương mù giăng mắc Hiu hắt con đường, ngõ phố rêu phong....
Tôi biết nhà thơ Bùi Thanh Huyền từ thuở chị 13 tuổi, thuở chúng tôi cùng là “Búp trên cành” trong vườn ươm của Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình. Ấn tượng trong tôi lần đầu gặp chị mãi là hình ảnh chị mặc áo hoa, mái tóc mây bồng được bím buộc gọn gàng hai bên....
Đừng thức nữa tim ơi Đêm dài, đêm sâu quá Thoi thóp từng bước nhỏ Đập về đâu, về đâu… Từng giọt buồn, giọt đau Nuôi thương yêu bé bỏng Lần lần trong vô vọng Đi hoài không hết đêm...
Giáng sinh đến rồi, Lau nước mắt đi em! Để mưa ngừng rơi, Lũ thôi về bên lũ. Lòng người tan hoang Trời đông mây xám phủ, Ngọn gió bụi đường Xa xót mắt cố nhân…...
Trần Huyền Tâm làm thơ từ nhỏ với những thành công được ghi nhận trên phương diện chính thức, như được chọn đăng trên báo chí, được các giải thưởng thơ từ những năm 1970s của Thế kỷ 20....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!