- Sáng tác mới
Lãng đãng, mu mơ góp cánh tàn hoa phượng Ký ức hạ về thăm thẳm tiếng ve ngân Suốt cuộc đời dạo bước với gian truân Bốn mươi năm nối hai đầu thế kỷ...
Có chùa mà chẳng có sư Đất chùa, người lấn chiếm như...của chùa Bệ thờ thông thốc gió lùa. Tượng nhao nhác tượng... nhang vờ vật nhang......
Sài Gòn heo may Từ mùa thu cũ Nhẹ nhàng tới đây Sài Gòn heo may Hàng cây xào xạc Mơ màng mơn man Sài Gòn heo may Gió lay man mác Lâng lâng chơi vơi...
Mây bông lãng đãng vòm không Heo may ngượng nghịu bâng khuâng ngỏ lời Thả trôi nắng rát đầy vơi Ai người nhắn gửi tơ Giời nhập Thu...
Ngược về Móng Cái thăm Sa Vĩ Thuyền trăng Vĩnh Thực ghếch bãi bồi Gió vuốt vùng biên doi đất nhọn Biển miền lãnh hải sóng chia đôi...
Mỗi khi Tết đến, xuân về người người đi sắm Tết. Trước đây, những ngày giáp Tết là những ngày bận rộn lắm, vì “cả nước lo việc nhà”: nào là đi mua các thứ theo tem phiếu: bột để làm bánh, lá dong, than, củi, túi hàng Tết (mà phải chọn được miếng bóng bì nở);...
Nguyễn Diệu Liên là thành viên của nhóm văn thơ “Búp trên cành”. Em theo học lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn thơ thiếu nhi do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình tổ chức vào các mùa hè những năm 1985 - 1987....
Nguyễn Diệu Liên tên thật là Nguyễn Thị Liên, sinh năm 1973, quê biển Diêm Điền – Thái Thụy - Thái Bình, nơi dòng sông Diêm Hộ đỏ nặng phù sa uốn khúc, hòa vào biển lớn - nơi trên bến, dưới thuyền tấp nập là đầu mối giao thương với các thành phố Nam Định, Hải Phòng bằng đường biển, đường sông - nơi......
Có thể nói, từ thuở “Đa Cương Hương” đất cổ. Rồi, đất Sơn Nam Hạ... Lịch sử văn chương Thái Bình, trải qua những thế kỷ khá dài trong nét nhìn thật mờ chìm, lặng khuất....
Lần đầu gặp nữ thi sĩ Trần Huyền Tâm, tôi ngỡ mình đã quen chị từ lâu. Chị dịu dàng, đằm thắm, khi nhoẻn cười, cả không gian chung quanh như bừng sáng. Ở chị, tố chất của một nhà ngoại giao kỳ cựu có thừa...
“Bâng Quơ” nhớ một thoáng heo may, “Nhớ Biển và Em” chợt thẫn thờ trăng lẻ... “Cà Phê Sáng” những gương mặt lạ, “Chiều Matxcơva” tuyết trắng giá lòng tôi....
Lạ thật! Tôi đã thấy trong số bạn bè mình rất nhiều người chẳng có dính dáng, hiểu biết gì về Biển mà tự nhiên cứ yêu nó. Trong số ấy có cả tôi......
Lang thang vào mạng, nhặt được một điều ước từ một cô Tấm ngoan hiền của Nhà Búp: “Nhân ngày 20/10, con xin có một điều ước: nếu có kiếp sau, xin đừng bắt con làm phụ nữ Việt Nam, con không muốn lúc nào cũng phải vai cõng Anh hùng, tay ôm Bất khuất, 365 ngày Trung hậu với Đảm đang ạ”!...
Dịu dàng đến từ cơn mưa, Lung linh ấm về vạt nắng Chùng chình gió qua đường vắng Lãng đãng sương chiều nhẹ bay. Đêm buông sóng sánh hơi may Trăng tràn luênh loang trên lá...
Suốt mùa nắng lá xanh tơ Xanh như chưa được bao giờ xanh như Mắt trần kiểm thực hay hư Phiến lá vàng ậng cuống từ biệt xanh,...
Cá là một là một loài động vật mà ai cũng biết rằng hầu hết chúng chỉ có thể sống được trong nước và thở bằng mang. Rồng là một loài vật truyền thuyết mà dường như chúng có thể sống được bất cứ nơi nào, dù là trên không, dưới nước, thậm chí trong đất....
Ngô đồng à, tôi đã quên cây như quên đi bao chuyện cũ, như đã quên đi cái thời rất trẻ trung, sôi nổi yêu đương nhưng trái tim lệch nhịp, da diết yêu người nhưng người chẳng yêu tôi....
Tháng Ba, lãng đãng mù giăng Nhạt nhòa sương khói Ẩm ương hạt mưa, sợi nắng Ướt cánh chim trời, se ngọn gió lơi lơi. Tháng Ba, hoa lá bời bời...
Khoảng trời đầy mây dường như chật hơn Gió cứ nhẹ tênh trên hàng cây lặng Lãng đãng sương buông hay mưa giăng mỏng Trời đất vào xuân... sao gợi nhớ quê nhà....
Em mang nhiều vu vơ Trong chiểu đông lãng đãng Màn sương chiểu bảng lảng Đường chiều hương cỏ may Giá lạnh ôm thân gầy Cho hàng xoan trụi lá...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!