- Sáng tác mới
Qua không gian Bá Thước Dang tay đón cùng đi Ma mị rừng Mường quê Nhập dàn chiêng ún vẫy Áo ngắn khoe cạp váy Cúc buông, cài hoa văn...
Nhớ bông Sim tím ngượng ngùng Tặng nhau tay chạm còn run đến giờ, Những ngày xuôi học thẫn thờ cạp hoa thổ cẩm dấu ngờ nghệch yêu,...
Phép Trời thương vợ chồng Ngâu năm qua Ô Thước đến nhau một lần Chị chờ mùa trắng rừng ban vắt hai thế kỷ đợi càng vắng anh! Sống trong thời buổi chiến tranh...
Đầu năm rồi, về ghé một chút thôi Quê xa lắm chỉ về trong mường tượng Về thăm lại lối đi xưa gió ngược Con đường dài heo hút dưới ánh trăng Đường vẫn dịu dàng theo ta suốt tháng năm...
Từ ngày vực dậy Xẩm quê Ca dao truyền miệng nối bè bèo sen Ao đình váng nước chua phèn Tiếng phách tiếng nhị ủ men nảy mầm...
Láy khèn hẹn xuống chợ phiên Bẻ đôi cái ngủ thả nghiêng đáy gùi Tiếng nhạc ngọt giọng mía lùi Ngựa gõ móng đợi hý người chợ phiên Sáo Mèo ngượng nghịu ngước lên Đón noọng rón rén lẻn đêm xuống mường...
Tôi ngược trở về với nơi ấy tuổi thơ Nhớ cánh buồm nâu đang xuôi về phía biển Ngắm mái đình cong nhớ cánh diều trên bến Ai thả lên trời trong chiều gió heo may...
Tháng Chín gió heo may Con dâu nhịn dâng mẹ chồng rau muống Gió dải đồng quyện hương cà cuống Nếp cái Hoa vàng đậm sữa uốn câu Ngoài bãi sông ngô đã xém râu...
Đại bộ phận những người sắp ly hôn đều tưởng bở rất nhiều thứ (엄천난 환상). Họ cho rằng, ly hôn là đáp án duy nhất cho một hôn nhân bất hạnh, chỉ cần ly hôn, họ sẽ thoát khỏi mọi đau khổ, bắt đầu một cuộc sống êm đềm...
Lại mùa Vu lan vắng mẹ Nhà mình cứ trống trải hơn, Các cháu chưa nguôi thương nhớ: Bà ơi, bà ở nơi nào? Bên bờ ao làn rau muống Mẹ ươm, giờ vẫn còn xanh,...
Tôi kể cho Chị Hai nghe về một giấc mơ. Tôi thấy tôi ngẩn ngơ trước một ngã ba đường quê, không biết rẽ lối nào để đi đường tắt qua xã Đông Xá đến xã Đông Cường - nơi có Trại giống lợn mà Chị Hai đã làm việc 10 năm....
Rìa làng ngày xưa âm u lối cỏ đã không còn. Mình ngỡ ngàng trước những trang trại xanh tươi với ruộng vườn, ao, chuồng, quán bia ngay trong khuôn viên rộng rãi, mát mẻ và tươm tất, rất "dịch vụ" theo cái "gu" của Người Quê. Mình tròn mắt ngạc nhiên trước những vườn ổi, táo, dưa,......
Heo may rải lạnh vào thu Ngỡ tay mẹ nhẹ vỗ ru bồng bồng Ru trông cây lúa đòng đòng Mỏng mềm bẹ áo khép vòng nựng con Giấu lòng đậy điệm gầy còm Mấy mươi năm lạnh ru mòn thời gian...
Có một nơi mà lòng ta luôn mãi hướng về, thân ta luôn không muốn rời xa. Nơi ấy là nơi chứa chan bao kỉ niệm ngọt ngào. Nơi ấy là nơi lưu giữ những kí ức không thể nào quên. Đến mức mà dù có đi bất cứ nơi nào trên trái đất này, có ở bất cứ nơi nào trong vũ trụ này, thì tâm trí ta vẫn không thể nào......
Có lần, đọc trên vtc.vn thấy có ý kiến của đại biểu Nguyễn Quốc Bình rằng: "Du lịch Đà Nẵng làm như cái lờ, đợi du khách như con cá chui vô rồi chén chứ chẳng có sản phẩm gì mới, thu hút khách đến tham quan". Mình đồ rằng có nhiều người không hiểu rõ nên cứ nghĩ lệch đi...
Khi đang ở trên quê hương bước những bước chân trên mảnh đất này có ai nghĩ đến đất quê mình có lịch sử hình thành như thế nào không nhỉ ? Tôi nghĩ là có song ngặt nỗi các tư liệu không có nhiều và không phổ biến hơn nữa trong cuộc sống còn đang bận rộn bộn bề nên ít có điều kiện tìm tòi tham khảo,......
Tết Đoan Ngọ… cả một thời ấu thơ với bao mong ngóng, rộn ràng. Cái mong ngóng,rộn ràng có lẽ chỉ xếp thứ hai sau cái mong ngày Tết Nguyên đán. Tôi đã luôn bắt đầu nhẩm đếm nó từ ngày mùng một đầu tháng, lúc mẹ tôi mua ở chợ nải chuối vàng ươm về thắp hương trên bàn thờ....
Phép Trời thương vợ chồng Ngâu Năm qua Ô Thước đến nhau một lần Chị chờ mùa trắng rừng ban Vắt hai thế kỷ đợi càng vắng anh!...
Bao nhớ thương xanh vén trắng mây trời Buông nắng chói chang ôm trưa hè oi ả Gió mải chơi lạc đi đâu hết cả Bụi mờ đường, xe cộ chen nhau....
Về thăm lại lối đi xưa gió ngược Con đường dài heo hút dưới ánh trăng Đường vẫn dịu dàng theo ta suốt tháng năm Ta vẫn gọi nó là con đường cũ Con đường ngày xưa dậy cho ta biết chữ Những chữ đầu tiên để thơ viết nên vần...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!