- Sáng tác mới
Dòng sông vô tư, con sóng vỗ bờ Nước trôi xa nguồn có còn nhớ lại Con chim lớn khôn đôi lần cánh mỏi Có nhớ về tổ ấm ngày xưa....
...Chim ơi đừng bay nhé... " Tiếng em ngân nhè nhẹ Khi chiều buông mênh mang Ta bẻ cụm nắng vàng Kết thành chùm hoa mộng Ghép hồn thơ cháy bỏng Vào lời ca yêu thương…....
Mát lành giọt mưa Lung linh tia nắng Nụ hôn ngọt ngào trải xuống Bước mùa theo gió ngân nga. Nụ hôn thiện lành trong giấc mơ đêm qua Có mùi hương của triệu bông hoa...
Nẻo đường nào cũng đến đích thôi em Ta chạm trước em đừng ganh tị nhé Chiếc lá khô rơi vào đêm nhè nhẹ Chẳng thể làm giấc ngủ phải ngăn đôi......
Giữa nụ hôn ta gửi đến cho nhau Gió chen ngang em nghiêng đầu bẽn lẽn Nụ hôn xa thay cho lần lỗi hẹn Tháng Tư này em không đến nghe anh......
Ta nợ gió muôn ngàn lần hơi thở Và nợ mây quên chiều lỡ buông trôi Ta nợ mưa từng giọt tí tách rơi Không đủ thấm cho dòng đời khô hạn......
Cát tuột kẽ tay xuống biển sâu Tôi khóc than buồn, tôi than khóc Lạy trời! sao con không cứu được Một người khỏi sóng ác gớm ghê? Mọi điều ta thấy, cho rằng thấy Có là giấc mộng trong cơn mê?...
Phải vì ngày của tình yêu Nên nhành cây cũng có chiều xanh hơn Đóa hoa rạng rỡ khác thường Nụ hôn chẳng giống nụ hôn mọi ngày!...
Thoáng thấy cái giá buốt Khẽ luồn qua kẽ tay Chấm lạnh vẫn thoảng bay Mơ hồ hàng mi ướt....
Chị choàng tỉnh dậy giữa cơn mơ, mồ hôi vã ra ướt đẫm trên trán và cổ. Đưa tay vuốt gọn lại mái tóc, chị cố hình dung lại hình ảnh vừa gặp. Một cô gái có khuôn mặt đượm buồn, đội chiếc mũ tai bèo màu xanh lá cây bàng bạc, bộ quân phục phủ dầy lớp bụi đỏ. Hình như cô đi từ rất xa, rất xa tới tìm chị......
Mặt trời dần lên cao, nắng rực rỡ nhưng không chói chang gay gắt. Nắng lấp lóa trên những vành nón nghiêng nghiêng, nắng long lanh lặn vào những giọt mồ hôi tuôn rơi trên khuôn mặt ửng hồng của người thôn nữ, nắng lung linh tỏa sáng trong những ánh mắt, những nụ cười đằm thắm, nắng chìm vào những......
Chiều vút cong một dáng vươn lên, Chiều cúi xuống, dịu dàng, gần mãi, Chiều đẫm ướt cơn mưa hoa dại, Run run trong chiều Nụ hôn đầu tiên....
Cuối 1983, tại quán sách trước cửa Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội, trên đường Nguyễn Trãi, tôi đã mua một tập thơ trong đó có một bài thơ đã đi theo tôi suốt cuộc đời. Đó là bài Vé đi tuổi thơ trong tập thơ Phép lạ hàng ngày của nhà thơ Nga Robert Rozhestvenski do NXB Tác phẩm mới ấn hành...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!