- Sáng tác mới
Cạp hoa theo đến hội Mường xúng xính theo nhịp đấm đuông ngoan chày Men Mường vừa chạm môi say mặt trời mọc má ún ngày gặp nhau...
Cò Bé nuôi một chú sáo đen mỏ vàng từ khi còn lông sữa non bấy. Chú chưa biết mổ. Mỗi khi cho ăn phải dùng tay bóp mỏ cho thức ăn vào sâu trong miệng. Chú mới nuốt được....
Trà Sơn Đinh Nhược Dung 다산 정약용(茶山 丁若鏞, Trà Sơn Đinh Nhược Dung, 1762년 ~ 1836년) là quan văn, nhà triết học, nhà thơ của thời Hậu Choson (Triêu Tiên) có bài thơ Độc tiếu (獨笑) rất hay....
Thanh Minh là một trong những cái Tết (Tiết) quan trọng của người Á Đông xưa. Xã hội hiện đại sống với nhịp sống hối hả. Văn minh vật chất đề cao hưởng thụ và tự do cá nhân đã làm cho các sinh hoạt văn hóa mang đậm sắc màu Á Đông cứ nhạt dần và có nguy cơ bị tiêu biến....
Mây trắng ngàn năm lại trở về Hạc vàng vẫn múa chốn sơn khê Ta ơi lưu luyến chi phồn tạp Mảnh trăng xưa không neo nổi câu thề. Mỗi buổi sáng nghe lời chim hót...
Theo em về với Hội Lim Vin câu quan họ để tìm đến nhau. Mùa xuân gửi gió về đâu Kìa quan họ sắp qua cầu đấy thôi. Trầu têm cánh phượng em mời...
Đã hẹn cùng em đến hội Tháng Ba - lúa mướt xanh đồng Có gì làm ta bối rối Nắng say men nắng ửng hồng Có niềm vui nào đọng lại Cho em lạc giữa mùa Xuân...
Nơi lá chuối che nghiêng như một cánh buồm Cánh buồm xanh đi về trong hạnh phúc Thường ngày, mỗi khi nhớ về mảnh vườn quê tôi vẫn hay thầm đọc 2 câu thơ của Lưu Quang Vũ....
Tý Nhớn cho Cò Bé một cây mai bé tí xíu. Nó trồng ngay khu đất trống gần bên tường bao bờ giếng nước. Được chỗ đất ẩm cây mai tươi tốt lớn rất nhanh....
Tôi không sao quên được cái cảm giác lần đầu tiếp xúc với thiên nhiên và con người miền Tây Nam Bộ khi vác cái túi hành lý lép kẹp toàn là sách vở lên con tàu vào đất phương Nam vốn trước đây chỉ biết qua sách vở....
Nỗi nhớ nào còn thắp lửa trên cây Còn rụng tím lối về đầy kỷ niệm Tháng Tư sang như một lời ước hẹn Sao vẫn dùng dằng vương vấn tháng Ba ơi....
Bình minh ta ra biển Bóng ngả dài sau lưng Cuối chiều quay trở lại Bóng đổ về phía đông Trưa trên tàu lồng lộng Giữa biển trời mênh mông Bóng dưới chân bé bỏng...
Thời gian và công chúng không nghĩ như Tản Đà. Sự nghiệp của ông là một giá trị tinh thần vô giá cho nhà văn học Việt Nam bởi trước hết ông là một nhà thơ dân tộc. Ông tiếp nhận những tinh hoa văn hóa dân tộc và bằng cá tính,...
Vâng! Thơ và đời, “Tình yêu và bi ca”! Chí ít, đó là nhận định của riêng tôi với người bạn tài hoa của mình - Việt Tư, tác giả tập thơ “Hương diệu ý” NXB Hội Nhà Văn mới ấn hành. Cầm tập thơ trên tay, tôi trôi theo dòng kỷ niệm!...
Đường lên hun hút ngàn trùng nhấp nhô đỉnh núi trôi trong sương mờ Quả pao ném thủng miền chờ bồng bềnh đá nổi nhịp mưa nghiêng chiều, Gom mùn tích đất ấp iu...
Rì rào vàng, biển bình minh, Sóng ơi, sóng hát triền miên những gì? Gió đã thổi, thuyền đã đi, Cả biển ánh sáng, diệu kỳ nghiêng xô. Bao nhiêu sóng, hát hư vô, Điềm nhiên như thuở, vô tư khởi đầu....
Chung dòng tre dẫu khác loài thân gầy phân đốt vươn dài lên cao Cong cong uốn gió rì rào gõ tai trâu ngượng thẹn vào cọ lung, Trường Sơn âm ngữ tơ rung tiếng tre nứa ngả nghiêng rừng gặp nhau...
Mải tìm hạc trắng sông Thao Vấp câu Xoan ghẹo ngã vào hội quê, “Linh tinh tình phập” giữ lề Mười hai đùng đục trăng thề tháng giêng, Phải lòng đồi Trám ngả nghiêng...
Ta quên hẹn, em đã về bên cửa sổ, Cả một đêm say nồng giấc ngủ, Mai trắng, mai vàng, ùn ùn ra nụ, Lá sao nõn thế, ánh trăng mềm, Có hoa Ưu Đàm, thủ thỉ nghiêng nghiêng......
Vào Xuân tạm biệt gió hoang cuống xanh phiến lá cưu mang lộc đài Giấu lòng giám tỏ cùng ai phận riêng con gái đợi hoài, thế thôi! Cau non vừa mũm mĩm ơi...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!