- Sáng tác mới
Chiều 23/7/2016, từ Phước Long, Bình Phước, tôi tìm về Sài Gòn thăm chú Nguyễn Khoa Đăng, một nhà thơ, nhà văn, nhà biên kịch và còn là nhà luật gia nổi tiếng nữa. Ông là người thầy ân cần, đặc biệt của tôi ngay từ thuở thiếu thời....
Trong các loài hoa tươi đẹp rực rỡ sắc màu trên thế gian, có một loài hoa mà người Phương Đông rất mê, tôn là “Vương của các loài hoa”, là “Quốc sắc thiên hương”. Đấy là Mẫu Đơn. Có nơi gọi là Mộc Thược Dược. Có rất nhiều bài thơ viết về hoa Mẫu Đơn, trong đó ấn tượng nhất là câu thơ:......
Những bậc trí giả thường nói rằng: “Đời là bể khổ”, con người dù là ai cũng đều không thoát khỏi cái “khổ” này. Kỳ thực, nếu thay đổi cách nhìn, sẽ thấy rằng nó lại là thứ nguyên liệu tốt để tôi luyện ra một con người trưởng thành....
Cuộc đời có thăng giáng. Nhưng ngày xưa, như Lão Tử nói: "Người thuận theo Đất, Đất thuận theo Trời, Trời thuận theo Đạo, Đạo thuận theo Tự Nhiên". Sự biến dịch của cõi người không làm ta chóng mặt....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 욕속부달 (欲速不達 - dục tốc bất đạt).ở đây dục - muốn, tốc - nhanh, bất - không, đạt - được. Nghĩa câu này là muốn nhanh thì lại không được như ý , hàm ý là cái gì cũng phải có quá trình, không thể nhảy cóc, bỏ qua giai đoạn được....
Tôi kể ra những chuyện này chắc nhiều người nói tôi bịa ra chứ làm gì có. Không! Hoàn toàn là sự thật! Nó là một phần là ký ức xa xôi mà tôi mang theo suốt cuộc đời. Số là tuổi thơ tôi không hề bình lặng như những thế hệ đàn em tôi sau này....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 문외불출 (門外不出 -môn ngoại bất xuất). Ở đây, môn - cửa, ngoại - ngoài, bất - không, xuất - ra phía ngoài. Câu này có nghĩa là không để cái gì lọt ra khỏi cửa, hàm ý là ngăn giữ không cho cái gì đó (dạng bí kíp nhà nghề, bảo vật, văn thư mật...) lọt ra ngoài. Ngoài có thể là......
Thành ngữ tiếng Hàn, tiếng Hán: 두문불출 (杜門不出 - đỗ môn bất xuất). Ở đây, đỗ - ngăn chặn, môn- cửa, bất - không, xuất - ra bên ngoài. Câu này có nghĩa là không ra khỏi cổng, hàm ý ai đó chỉ ở trong nhà, không ló mặt ra ngoài...
… Trên đời này, dù là thánh nhân hay kẻ bất cơ, không ai có thể chọn được tổ quốc, quê hương, dòng họ, cha mẹ và ngày sinh tháng đẻ của mình. Đêm nay, nằm thao thức miên man không ngủ được. Trên đất khách quê người nơi xứ tuyết, ta bồi hồi nhớ về quê hương, về những kỷ niệm ấu thơ nơi làng quê thôn......
Một lão hòa thượng ở ngôi chùa nọ rất yêu quý một chậu hoa lan thanh nhã, ông thường đích thân nhổ cỏ tưới nước, bắt sâu cho nó. Cây hoa lan dưới sự chăm sóc tận tình của ông, trông vô cùng khỏe mạnh, trổ ra những bông hoa rất đẹp....
“Đối cảnh sinh tình” hay “tự cảnh sinh tình” là việc tâm của chúng ta bị dẫn động khi đối mặt với một tình thế hay cảnh vật. Chúng cũng có thể đơn giản chỉ là một ý nghĩ, một lời nói, một ca từ, một câu thơ. Chúng như chất xúc tác, như muối rắc vào đầu ta, vào tâm ta, như nhắc nhớ ta phải ngoảnh......
Tôi đang sống ở thành phố Kosice, một thành phố thuộc miền đông của Cộng hòa Slovakia. Sau gần 10 ngày kể từ ngày Chính phủ thông báo dịch Covid 19, trời bỗng nắng đẹp. Mấy ngày nay, cả thành phố bừng sáng dưới ánh vàng chứa chan. Một nhà Tương lai học đang sống ở Ba Lan nói rằng: khi mặt trời chiếu......
Người xưa dạy: Biết người không cần phải nói hết ra, nói hết ra tất không có bạn. Trách người không cần truy tận, truy tận người tất tránh xa. Thực ra, bất luận là làm người hay hành xử thì cũng phải học cách để giành lại cho người khác một đường lùi....
Năm nay sắp cạn tháng Giêng mưa phùn mới bắt đầu lây rây rắc bụi. Mưa đậu giọt óng ánh trên dậu cúc tần vàng tơ đầu ngõ, long lanh như những hạt ngọc trời trên cành hồng đỏ thắm, lóng lánh đọng lại giữa chồi non lộc biếc. Cỏ hoa, cây lá thi nhau phơi màu khoe sắc, hồn nhiên hứng những giọt mưa ti li......
Theo dấu chân của bậc thầy, và hẳn cũng trải qua rất nhiều công phu tĩnh tọa, lão Đạo Gia họ Trần mới truyền lại được chiêm nghiệm về sống và chết qua bài thơ. Có lẽ ảnh hưởng của chữ Chân là chữ quan trọng nhất trong Đạo Gia, cho nên, cụ Trần có rất nhiều bài thơ với tựa đề dài, cụ thể. Bản thân nó......
Kho tàng truyện cổ tích dân gian Việt Nam được coi là kho báu mà người xưa đã lưu lại cho con cháu mai sau, giúp các thế hệ Việt thời nay tìm lại được cội nguồn của mình. Nó là một phần của nền văn hóa truyền thống, còn gọi là nền văn hóa thần truyền, là nơi kết tụ những tinh hoa dân tộc, nuôi dưỡng......
Xoan sắp xếp lại đống sách vở rồi lên giường nằm. Đồng hồ trên tường đã nhích sang con số 11 mà Dân vẫn chưa về. Cái bụng sắp đến ngày sinh làm chị trở mình thật khó khăn. Ngoài kia, gió lạnh rít từng cơn làm những tàu lá chuối xô vào nhau loạt xoạt, chị thấy lòng mình se thắt lại....
Thơ Đường là toàn bộ thơ ca đời Đường được các nhà thơ người Trung Quốc sáng tác trong khoảng từ thế kỉ 7 - 10 (618 - 907). Các sáng tác của hàng nghìn nhà thơ đời Đường được bảo tồn trong cuốn “Toàn Đường thi” gồm khoảng 5000 bài....
Ngồi trên núi nhìn xuân mà nghĩ về cái đa sự, để cái giây phút suy niệm ấy vĩnh viễn đến ngàn đời. Bài thơ làm buồn cả một thời khi mình nhớ cố hương. Hồn Mai hẳn nhiên còn loáng thoáng những cánh vàng đâu đây...
Sài Gòn tết, tiết xuân như mùa hạ Trời không mây, nắng vàng đất, vàng mai Lá điệp rụng vàng những con đường vắng Lưa thưa người đi chúc tết sớm mai......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!