- Sáng tác mới
Ta nắm chặt tay nhau đi chung hết đoạn đường này em nhé. Xuân, Hạ, Thu, Đông bốn mùa trôi lặng lẽ nở nụ cười buông bỏ chốn thời gian qua thật rồi kỳ cực nhọc gian nan...
Khi chào đời đã có mẹ bên con Trong vòng tay ngọt thơm dòng sữa nóng Tiếng con khóc lời trong tim khát vọng Bằng yêu thương cha ôm trọn vào lòng...
Dã quỳ vàng trên mảnh đất Tây Nguyên Như cô gái tuổi xuân hồng mười bảy Tràn sức sống giữa mênh mông nắng cháy Cánh mỏng đan rạng rỡ ánh mặt trời...
Cho đến bây giờ, mấy chục năm qua đi, tôi đã là người phụ nữ cao niên có chút thành đạt nhưng tôi không khi nào quên được hình ảnh và những kỉ niệm về cô giáo Doãn Thị Chút, cô giáo, người thầy đầu tiên của tôi và nhiều đứa trẻ ở làng Duyên Phúc quê tôi....
Vui buồn mấy rồi cũng qua đi Ta trở lại với nhịp đời thong thả Tự mỉm cười khi vượt qua vất vả Và vui hơn sau những cuộc vui! Kỷ niệm dầy lên dù tháng năm trôi...
Hữu khẩu vô hành (tiếng Hàn 유구무행 tiếng Hán 有口無行 - hữu khẩu vô hành). Ở đây, hữu - có, khẩu - miệng, vô - không , hành - hành động. Nghĩa đen câu này là có miệng mà không có hành động thực tế...
Nhà trường có một sân bóng chuyền nền láng xi măng kiêm là sân bóng rổ cho sinh viên thi đấu. Xung quanh là lối đi lát bằng gạch thẻ và mùa Hè tới là một màu mảng tường tím ngắt của những cây bằng lăng xum xuê mát rượi những trưa hè....
Cái ngọn lườm nguýt gốc cây, Tao Mày quyết đấu cuối ngày ai hơn. Mày khô nứt nẻ héo hon, Chẳng sinh trái ngọt hoa thơm cho đời. Nhìn tao duyên dáng xinh tươi,...
Có những người đàn bà Đi ngang qua đời ta Vì lẽ này lẽ kia Ta không cưu mang được Xin tri ân Người đến sau, đến trước Đã mở lòng Chăm sóc mỗi nụ hoa Đã mở lòng Đón gió rét sương sa Đón trống vắng Cả thu đông xuân hạ Xin đa tạ Những tâm hồn cao cả Vá gối chăn Chống dột mỗi mái nhà xin tri âm...
Căn nhà ở phía bên kia đường (đối diện nhà tôi) là căn nhà mới mua của một cặp vợ chồng chiến sĩ trẻ. Anh chồng tên Sơn - công tác xa nhà. Còn cô vợ tên Vân là chiến sĩ phòng Chính trị của Bình đoàn 16 - đóng quân tại Đồng Xoài. Sơn và Vân có hai con trai:...
Munich, một chiều thu tĩnh lặng. Góc phố bình yên. Nắng phớt hồng, lan man trên những vòm cây. Văn phòng của tôi xinh xắn, trang trí nhẹ nhàng bằng những bức tranh tự vẽ, màu xanh nước biển, xanh hoa lý. Rèm cửa cũng xanh dịu dàng....
ta mọc từ rong rêu đời trơn trượt với chuỗi ngày vô định men rượu,men tình say say tỉnh tỉnh chân liêu xiêu hồn tỉnh tỉnh say say có những khi là chiếc lá trên cây xòe tay hứng giọt sương mai óng ả...
Nhìn đi… Có ai không ốm không, Cố vạch tìm thử, Xem đời có ai chưa từng đau Bóp đi… Có ai không buồn không, Cố vắt mà kiếm, Xem đời có ai chưa từng buồn...
Tôi vốn không là nhạc sĩ, chỉ là một người tập tọng viết lách như một thú vui, như một trò tiêu khiển và còn phải học hỏi rất nhiều. Khi viết thơ hay viết lời cho một ca khúc cũng thế tôi cũng phải đắn đo từng chữ từng vần một . Khi nghe nhạc tôi thường lắng nghe rất kỹ và đọc đi đọc lại lời của......
Có thể đấy là một sự thật. Người ta xì xào với nhau đó là một chuyện lạ. Tiền không phải từ trên trời rơi xuống. Việc người ta từ bỏ tiền quả là một chuyện khó tin. Vậy mà ông Quang lại dám cả gan từ bỏ tiền. Hình như vì danh. Còn nghe phong thanh, thì vì một người đàn bà!...
Trời khóc! Từng giọt nước mắt đen, Cay, mùi khói khét Loang đường phố Ướt ngôi nhà xiêu đổ Vì đau! Đồng tiền nát nhàu Đếm lòng tham, Tội lỗi, Đốt ngọn hung tàn Thiêu cháy ước mơ....
Chữ Nhẫn (忍) là hình ảnh một trái tim (心, tâm) nằm dưới một lưỡi đao (刃, nhận). Rất nhiều người ca ngợi trái tim đó, một trái tim biết nhịn, vì nếu không, chỉ húng lên chút thôi, cựa nhẹ một chút thôi là sẽ chạm vào lưỡi đao sắc kề sát ngay trên, và bị cắt cứa, thương tích, vong mạng....
Hầu hết khi đi làm thì nhân viên ai cũng nhìn trước ngó sau, thu thập sưu tầm không chuyện bé thì chuyện to, ngày ngày chờ lương về, nghĩ tới mấy việc trong ngày mà thổn thức khi đêm tới, hoặc là sẽ coi trọng từng ngày giờ mà cái cơn cần tiền nó đòi mình phải làm....
Có sợi dây vô hình Từ trái tim người mẹ Dù con đã trưởng thành Mẹ ngàn đời vẫn thế... Con xa là mẹ nhớ! Con vất vả, mẹ thương Con dù hay, dù dở Mẹ vẫn luôn nhịn nhường......
Dẫu về thiên lý trời sao với con Mẹ vẫn mãi vào Vu lan Đêm Đông gượng nhẹ ghém chăn tay hè mo quạt gió thoang thoảng bùn...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!