- Sáng tác
Ta tự tạo lấy đời ta
Sếp khổ mấy vẫn phải cố, Nhân viên khổ cái là xin thôi việc. Người yêu thì khó chịu cái là chia tay Nhưng vợ chồng thì khó chịu mấy vẫn phải nhịn mà sống. Nguyên nhân chỉ là một thứ thôi, Đó là trách nhiệm và áp lực đối với sự việc.
Mẹ
Đời con một thuở nằm nôi Lời ru của mẹ ầu ơi đêm dài Chắt chiu dòng sữa vơi đầy Vắt thân nuôi dưỡng tháng ngày cho con Tấm thân gầy yếu héo hon
Chiều hè cùng bạn
Vui bên nhau khi đã bạc mái đầu Hồn thảnh thơi dưới trời chiều nắng hạ Chợt bâng khuâng nhớ một thời xa quá Xưa chung trường chung lớp cũng bên nhau. Nếu trẻ lại ta cũng chẳng yêu đâu
Tùy hứng qua sông
“Qua sông thường phải lụy đò” Tôi mang tùy hứng đi dò nông sâu Người xưa mang nón trao nhau Tôi đem quai nón buộc đâu bây giờ… Chậm chân đò đã sang bờ
Duyên
Phật dạy chúng sinh một chữ duyên Vậy nên thành bại chớ ưu phiền Nụ kia còn phải tùy duyên nữa để nở thành hoa chẳng ngẫu nhiên
Ngẫm
Tự nhủmỗi ngày đọc vài trang sách viết mấy câu thơ thưởng trà ngắm hoa …suy ngẫm Có câu lớn tuổi rồi nên sống chậm ghét yêu đói khổ sang giàu Nhưng có ngày ngồi thật là lâu
Nhân chi sơ tính bản thiện
Sinh ra ai cũng được Giời ban tính Thiện Nhưng lớn lên tính ấy đổi thay Nếu tu thân tích đức hằng ngày Sẽ trở thành Người Chân Thiện Nhẫn