- Sáng tác
Không đề 1
Tôi đếm từng giọt nắng Cuối ngày rớt trên vai Con đường nào chia hai Dòng sông không trở lại Ôi những ngày khờ dại Cánh diều hè đứt dây Tạm biệt những hàng cây Trong sân trường năm ấy
Tình yêu
Tình yêu như làn gió Chẳng nhìn thấy bao giờ Chỉ cảm nhận được nó Nhiều lúc thật bâng quơ… Với tình yêu da diết Chẳng khác gì bão giông! Chỉ người trong cuộc biết
Chào Tháng Tư!
Tháng Tư về em có biết không? Nắng đã rực, ửng hồng đôi má Hoa gạo rụng xuống đường tơi tả Khiến cho lòng tiếc nuối ngẩn ngơ...
Hôn
Xuân sang trời đất say nồng Nụ hôn thắm nở mênh mông đất trời Nắng hôn hoa thắm rạng ngời Mưa hôn lộc biếc nảy chồi mướt xanh Mây hôn núi ngủ hiền lành
Mệt mỏi lắm
Mệt mỏi lắm, ta chẳng cần người nữa. Hãy để cho ta được ngủ yên bình. Ta sẽ ngả lưng mình trên cỏ. Gửi hồn vào tình đất mẹ mông mênh.
Dáng thầy
Tôi thấy mình đi trong cõi mộng, Xung quanh mờ ảo mọi bóng hình. Chỉ sáng lên lưng áo thầy gầy guộc, Tự tại, vững vàng
Nhớ
Nhớ một người hoàng hôn rơi sau ngõ Biển lặng câm, sóng cũng chẳng xô bờ Trăng không sáng, mặc cho mây vần vũ Để một người thao thức đợi bình minh