- Sáng tác
Hỏa hoạn
Nơi đó từng là chốn đi về Của bao gia đình, từng là tổ ấm Là những tiếng cười, bữa ăn ấm cúng Sau một ngày đầy áp lực xung quanh… Bất cẩn thôi, mộng đã vỡ tan tành
Dáng hoa bên bến sông
Tôi nhớ năm xưa bên bến sông Dáng hoa tha thướt những chiều hôm Bao mắt dõi trông - Ôi xinh thế ! Đám trai phố nhỏ mộng ước thầm. Dáng xinh vừa tới tuổi trăng tròn Mượt mà làn tóc ấp môi son
Trò chơi
Lang thang phố ban trưa Đếm lá vàng rơi rụng Phượng rực trời, và màu tím bằng lăng. Xao xác thời gian giọt nắng rơi vàng. Gợi nhớ hè xưa... góc quê nghèo trưa vắng!!
Tiễn biệt
Người đi hôm ấy mưa trắng ngõ Nước mưa lần lữa chẳng chịu trôi Nắng bỗng bần thần không tắt vội Vàng úa cả sân úa cả trời Người đi chim sẻ khan hết tiếng Cu gáy nhặt khoan tựa gọi đò Lửa đậu đỏ hoe nhang cháy dở Đến bất ngờ kia cũng bất ngờ
Rượu vào
A ha bình rượu đang còn Uống thêm chén nữa thành con Ngọc hoàng Cửa nhà dẫu có toang hoang Đã có vợ đảm lo toan làm gì Hi hi
Hà Nội cháy!
Trời khóc! Từng giọt nước mắt đen, Cay, mùi khói khét Loang đường phố Ướt ngôi nhà xiêu đổ Vì đau! Đồng tiền nát nhàu Đếm lòng tham, Tội lỗi, Đốt ngọn hung tàn Thiêu cháy ước mơ.
Bịt mắt bắt dê
Nhẹ như hoa xoan rơi, Ngoài phòng văn mưa bụi. Thấu mùi hương đất trời Kết Càn Khôn muôn tuổi Bạn ơi, ta xuống đây, Bởi một thời lạc lối Ai bịt mắt bắt dê, Ai reo hò cười nói?