
- Trang thơ

Cà phê sau bão
Thì thôi cà phê một mình Bờ sông lở bất thình lình. Đau hoa … Chiếc ly sứt sẹo như ta Đen ngăn ngắt nỗi buồn xa nhớ gần Tình - thìa đường nhỏ phân vân
Nghe tin bạn ngã trên núi Thiên Nhẫn mà ngậm ngùi…
Núi cao thì gió lạnh nhiều Nửa đêm mưa đến ra điều hỏi thăm Đốt lửa sưởi cho trăm năm Kệ ma quỷ đến chằm chằm nhìn ta Nướng khoai chín để mời ma Ma ăn rồi khóc thương ta thương đời Một xe lửa. Một đỉnh trời
Những gì mình viết đều gạn ra từ lửa
Mùa đông đến ném bao giá buốt Căn phòng run trong mưa lạnh sững sờ Bao cuốn sách - bao la lửa đỏ Cháy đêm ngày sưởi ngàn cơn mưa … Tiểu thuyết là hầm than rực
Bài thơ cuộc đời
Ngày ấy em yêu tôi Vì những bài thơ nồng nàn da diết Tôi ươm gieo niềm tin tha thiết Em mộng mơ Gió nghiêng bay áo trắng sân trường Câu thơ dẫn em lạc giữa phố phường Quán cà phê đèn màu nhấp nháy
Ngoảnh mặt về nhà thờ đá
sương xanh chạng vạng lãng đãng chuông nhà thờ đá bên nhau vắng ngắt ngày đông hoa rụng nắng tắt chấp chới chim về đỉnh núi mờ xa không biết đi đâu lại về Sa Pa
Tội nghiệp KI
Có những vần thơ Người ta nhờ KI (AI) viết hộ KI nhanh nhảu Sáu tám soạn cho vần Người ta cám ơn Ký tên mình thành tác giả Viết thêm một tràng Giới thiệu bản thân
Lại Noel
Lại Noel anh nhớ em… như nhớ cõi mông lung đêm trắng xóa nửa giấc mơ huyền thoại yêu thương đến… rồi ra đi mãi mãi có lẽ em ghét mùa Đông hoang dại nên bỏ đi khi thoang thoảng Xuân về



