
- Trang thơ

Dạy dỗ
Hai ông giáo già cà phê Bao năm chẵn lẻ đi về có nhau Dỗ trẻ dại bạc cả đầu Tự dạy mình thuộc lòng câu ân tình...
Hàng rào
Tuổi thơ Theo ông và cha ra miễu làng rước tổ tiên về ăn Tết Con tung tăng chân sáo Trung niên vẫn chiều cuối năm nhưng bước chân nặng hơn
Lặng lẽ
Nếu có đánh con Bố liền an ủi Hôm nay bố đã khiến con đau không kêu nổi Mà chẳng nói nửa lời.
Bóng
Cái bóng trên tường Đến hay bắt chước. Em đi một bước Bóng liền bám theo. Cái bóng còn trèo Tận lên trần nữa, Bóng vào bếp lửa Chẳng sợ nóng đâu
Núi và em
Núi ở xa mà cứ ngỡ ở gần Em ở gần mà xa xôi đến vậy Núi ở xa mà sao ta vẫn thấy Tưởng như gần sao đi mãi chẳng tới nơi Em ở bên mà xa cách phương trời
Tìm lại mình
Hôm nay ngồi tìm lại mình. Tưởng đã vô tình đánh mất. Riêng có nụ cười rất thật. Yêu thương gửi tặng cho đời. Nhặt trong sắc hoa muôn nơi. Dệt hồn ban mai trong trẻo
Cho một bản tình ca
Tình cờ đến với giọng ca vàng thầm thì sóng, tươi hơn màu nắng Mới như thể trong đêm tĩnh lặng Ánh sao đầu, vụt sáng lung linh



