- Trang thơ

Giản dị
Trước những điều giản dị Cảm thấy lòng bình yên Cũng như ngày không tên Nhưng ngọt ngào, hạnh phúc Chỉ cần điều đích thực Giữa muôn vàn phù du….


Nơi con về
Nơi con về bình yên bên chiếc giường của mẹ. Vẫn nhớ tiếng mẹ cười, con chẳng thể buồn thêm. Vẫn nhớ mẹ dặn con ”ở đây còn quân nớ”. Chiếc ôm cuối cùng nào


Mẹ ơi!
Mẹ ơi, con của mẹ đây Thằng con trai út hôm nay đã về! Mẹ nhìn nửa nhớ, nửa mê Tay quờ mái tóc, tay vê áo nhàu Con đây! Sao mẹ lắc đầu? Ngỡ con là khách ở đâu thăm nhà


Nỗi nhớ tháng năm
Dịu dàng giọt nắng tháng tư Se se ngọn gió dường như trái mùa Thoắt mưa thoắt nắng như đùa Trời xanh thăm thẳm xuân đi hạ về Nhớ ai như nhớ tháng năm


Bàn
Khi bàn về Nhân Nghĩa Lễ Trí Tín Nhiều người cho là chuyện trời ơi Trong cư xử phớt lờ nhẫn nhịn Lấy tiền đo giá trị con người


Sông Hằng
thả xuống sông Hằng một ngọn nến một dải hoa một xác tín duyên kiếp rưng rưng vô vàn duyên kiếp linh hồn hân hoan hằng hà sa số linh hồn long lanh giọt nước rười rượi lênh láng lòng tay phong phanh vô vàn thế giới


Câu nói của người đấnh cá
Vua Văn Công nước Tấn Đi săn ham theo mồi Lạc vào cái chầm lớn Không ra được! Ôi thôi! Gặp một người đánh cá Vua mừng quá nói to:
