
- Trang thơ

Tri kỷ
Người tri kỷ không hẳn Luôn bên ta lúc vui Nhưng sẵn sàng là người Bên cạnh khi buồn khổ... Họ đơn giản ở đó Lặng lẽ như ánh đèn Đủ ấm áp những đêm Ta lạc trong cô quạnh
Về thôi
Về thôi Mẹ ơi… Cha ơi… Chồng ơi… Vợ ơi… Con ơi… Về thôi, tiếng gọi xé lòng khôn nguôi Lằng lặng thời gian trôi Lằng lặng mưa rơi rơi Lặng lặng gió ngừng thổi Nín lặng cho ta thời gian lặn tìm trong chơi vơi
Bình yên xanh
Một mình xanh, giữa vòm xanh Một mình, thả dáng, in hình lên tranh Xe sang, biệt thự, … thôi đành Mình em, chọn bước yên lành, nơi anh
Năm tháng ngút ngàn không trở lại
có những ngày ngọn gió đi qua ta là ngọn gió từng bên ta mùa cũ ríu rít ban mai xạc xào diệp lục run rẩy những vân tay hạnh ngộ có những ngày giọt nắng rơi trên tóc ta
Còn ai bè bạn
từng mảnh ban mai rơi im đáy nước ta biết chẳng còn ta nơi lưu giữ giấc mơ mùa qua trong phai lạt hoàng hôn bóng mùa thu đánh rơi tín vật trên cầu
Tình và khóa
Có những cặp, tình đã tan, dù khoá vẫn còn Có những cặp, tình vẫn nguyên, dù không còn khoá Có những cặp, tan cả tình, tan luôn cả khoá Có những cặp, vẫn còn nguyên cả khoá lẫn tình
Vẽ tuổi
Tôi vẽ em Tay năm thìn, năm dậu Mắt năm thân, dáng của năm dần Chân năm ngọ, duyên như là năm tuất Nụ cười xuân, khuôn mặt của trăng rằm Tôi vẽ em



