- Trang thơ
Hạt bụi
Trái đất này đâu được là hạt bụi, Em mong manh, Như phấn thổ phù du... Như trái đất này mong manh, trăm triệu tuổi. Nhỏ nhoi sau đám bụi Tinh Vân... Ngược sóng Luân Hồi, anh vừa nhìn thấy,
Giấc ngủ dáng hoa
Ngủ đi em ngủ đi em Tìm về khoảng lặng êm đềm bình yên Lãng quên đi những ưu phiền Tránh đi những thói nhiễu nhương ở đời Muốn là một ngọn gió trời
Vịnh cái ghế nguyên là cối đá
Nguyên cối xưa, nay biến ghế ngồi, Là hai nhưng một chức năng thôi. Đỡ chầy là việc không mới cũ, Khác chăng một giã, một... thôi rồi.
Hẹn
Hẹn Trăng vàng óng bãi sông, Hẹn con đò nhỏ chờ trong ngày về. Hẹn mây rừng, sương núi mấy sơn khê... Sáng hạc trắng, Chiều hạc đen, Đêm hạc vàng cùng múa...
Đi hội chùa Keo
Heo may lúa úa lá gừng Hội chùa quê mở một vùng xuyến xao, Cốm mềm hẹn nếp uốn câu Mẩy căng ngực sữa đổ mau nhịp chày.
Đỉnh
Dạo ấy nhỉ chúng mình chung bước Hái sao trời và tắm trong trăng Nay đứng trên đỉnh cao đất nước Đắm say Ngất ngây Mất cả thăng bằng
Tưởng
Tưởng sủi tăm là cá cắn câu Tưởng hương thơm là hoa đang nở Tưởng kề bên là thành duyên nợ Tưởng chữ NGƯỜI là viết giống nhau.