
- Trang thơ

Nhận biết
Đau khổ giúp nhận biết Tình yêu hơn hạnh phúc Đau khổ là hạt giống Tình yêu Ai đã yêu và từng ngã gục Cho mênh mông nắng cuối trời chiều
Hoàng Thành
Chẳng được làm vua lấy một ngày Vẫn cùng với cháu ngự nơi đây Áo bào đai ngọc quên chưa vận Vẫn tưởng mình vua ở xứ này
À ơi nắng vắng…
Xưa là câu hát nắng xuống từ những quả đồi mây ngang trời lơ đễnh tầm xuân trổ xanh vườn cà rụng tím câu hát tháng năm có chùm phượng đỏ có cả nỗi buồn ta và mình như thể
Sói yêu
Sói vợ khi mãn nguyện Sẽ quấn quanh cổ chồng Một cử chỉ âu yếm Bạn thấy giống người không? Người có khi chẳng vậy Như tảng đá trơ trơ
Những lời răn nằm lòng
An nhiên tự tại - xuất thần tiên. khoan dung - tai họa sẽ tiêu liền. Nhẫn nhịn - oan gia thù hận hết Chức trọng quyền cao cũng rất phiền. Tôn trọng phép nước, hiếu mẹ cha Kính trên nhường dưới, giữ nếp nhà
Cà phê Đá Nhảy
Cà phê giọt đắng, giọt lành Mình em, em vẫn tập tành, chờ ai Chiều tàn, nắng dẫu nhạt phai Ở đây, dừa, cát… vẫn lay lòng người Kệ cho tóc cứ rối bời
Đá Nhảy
Đá từ đâu Nhảy tới Nguyên dáng - ngồi hồn nhiên Đằm mình che chắn sóng Cho ta ngồi bình yên?



