
- Trang thơ

Trách
Bố đã đi Vừa xa vừa lâu Sao con còn phàn nàn vụ đánh đau Rồi càu nhàu chuyện gọi tên con sai chính tả Nhưng bố chẳng buồn
Một tôi
Một tôi với một tôi thôi Xanh cao thì gió chảy trôi thì bờ Bốn bề ngút cỏ dại khờ Ngả nghiêng bão tới mịt mờ giông qua Một tôi vui đến thiết tha
Quán bên sông Cầu
Thời gian như sông cạn dần Bao nhiêu lá úa tần ngần buông tay Đáy sông chôn khúc tỉnh say Thi nhân cười khóc đêm ngày …hoài công Trên bờ vạn dáng long đong
Thái Nguyên mưa cảm tác
Trăm giọt buồn ngàn giọt vui Giang hai tay hứng dưới trời Thái Nguyên Mưa thử thách? Thì an nhiên! Giang sơn thay đổi động miền tâm tư Cá tung tăng. Người lừ đừ Mưa xem khô ướt tính từ hôm nay?
Cây văn chương
To nhỏ. Rách lành.Thấp cao. Kiêu căng. Khiêm tốn … Bao nhiêu lá mơ một ngày bay cùng mây biếc Đợi gió để ngân vang. Đợi mưa để xanh tràn. Đợi nắng để lấp loáng Có bao lá rụng rồi không gặp gió? Có bao lá vinh quang trong khi mục rữa?
May cười còn ấm nỗi sông hồ
Tìm quán quen ngồi. Quán đã chuyển Biển “Cà phê” thay “Nước mắm” rồi Cô chủ bỏ nhà đi không rõ Anh chủ giang tay đập xoong nồi Sông Cầu lũ nhiều như hờn giận Bờ sông lở tiệt những buồn vui
Duyên tình
Con thuyền nợ bến đỗ Gió buồm trăng trên sông Cây cỏ nợ hơi thở Tự khí trời mênh mông Cánh chim nợ cánh đồng Cỏ rơm xây thành tổ Cả muôn loài mắc nợ



