
- Văn học dân gian

Chiếc nón bảo hiểm
Ăn trên ngồi trốc người ta Ra đường làm việc về nhà nằm không Không đội phạm Luật Giao thông Đàn bà cho chí đàn ông đều phiền.
Chiếc khẩu trang
Người trắng người đỏ người xanh Người nào cũng đẹp cũng dành để đeo Nhà giàu cho đến nhà nghèo Nếu không muốn bệnh thì treo vào mồm.
Chân tay tai mắt miệng
Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng Thân thiết ở cùng nhà Chẳng hiểu sao cô Mắt Lại gọi Chân, Tay ra. Ba ta, bác Tai nữa Làm quần quật cả ngày Chỉ có lão già Miệng Cứ ở không đến hay.
Miếng trầu kỳ diệu
Giàu thì không giàu lắm Nghèo thì không phải rồi Học hành cũng kha khá Giờ muốn danh với đời. Nghe nói ở trên huyện Ông Thơ lại hưu già Sinh bán trâu bán ruộng Lo lót vào quan nha.
Nước đá
Trông thì thấy tớ trong veo Nhưng sờ vào tớ thì nhiều anh run Chè đậu có tớ thêm ngon Nước mía có tớ càng thơm càng bùi.
Cây đu đủ
Bác nông dân nghèo lắm Nghèo lại thích nuôi chim (Có phải người gàn dở Đúng rồi không phải tìm). Một hôm chim của bác Ăn hạt bắp của quan Quan bảo ba hạt bắp Ba năm sau thành vàng.
Chiếc kính
Có mắt chả có mũi ta Mắt tròng vào mắt để xa hóa gần Cán bộ, lãnh đạo, nhân dân Ai muốn nhìn rõ thì cần đến tôi.



