- TRẦN HUYỀN TÂM
Thu xa - Huyền Tâm - Quỳnh Anh - Vũ Hiển
Cuối thu, bước chân ra đường, phố cũng như dài thêm hun hút. Từng cơn gió heo may đi qua để lại những mái nhà rêu phong, để lại mầm cây khép mình trong kẽ lá và để lại trong lòng người một nỗi nhớ mông lung.
Lắng tiếng thời gian
Em một mình thoáng tiếng gió bên tai Lặng lặng giữa vầng mây bông trắng Lặng lặng ngắm chốn xưa cao xa lắm Ký ức vỡ òa giọt giọt long lanh.
Dặn mình
Níu kéo gì cũng chẳng dài lâu Cuộc sống cõi vô thường là thế Có bao điều thoáng nhìn tưởng dễ Lúc ngấm rồi mới thấy oải, thấy đau. Cứ oằn mình gồng gánh nợ trả nhau Người vội vã, người dửng dưng, lặng lẽ
Chiều nhớ
Một lần cái nắng say ngà Xô ngày đổ nửa ánh tà vào đêm Để chiều nương cánh gió mềm Tìm ai giăng tím nỗi niềm ngu ngơ
SEN NGỜI TINH KHÔI - HUỆ PHƯƠNG - ÁNH DƯƠNG - HUYỀN TÂM
Em ước gì cho một sáng hè trong, Mà rạng rỡ cả đất trời hoa lá, Sen ngan ngát đưa tinh khôi vào hạ Đây diệu huyền trong vắt cõi từ bi.
Quán trọ trần gian - Tùng Dương - Ánh Dương - Huyền Tâm
Tôi thấy tôi trong quán trọ trần gian Giá áo, túi cơm, quay cuồng, chật vật Khi chén rượu nồng, cà phê phiêu ngất Danh, lợi, tiền, tài, hỉ, nộ, sân, si.
Tháng Mười!
Tháng Mười nực đã buông tay Nắng chừng thoáng mỏng, heo may chớm dày Chút xanh ươm mãi chưa đầy Khoảng trời mây xám thoắt gầy bóng ngâu.