- Sáng tác mới
Tôi trở lại nơi xưa Giữa buổi trưa đầy nắng Con đường trải sỏi vàng im ắng Trời trung du bình lặng Nỗi nhớ tuổi thơ náo nức tràn về Không gian như pha lê Tiếng chim vang rất xa lanh lảnh...
Ráng trời chiều thắm đỏ Núi xa nét mi cong Cỏ xuân bờ sông mướt Nhớ quê, thoáng dịu lòng...
Tập thơ Mùa Đợi của Thúy Hằng được nhiều người nhận xét là “êm đềm”, “ngọt lành”. Riêng tôi, cảm giác nổi bật khi đọc không phải là êm đềm, mà là sự trăn trở, là sự cuộn xoáy giữa “lở” và “bồi” của một dòng sông trong hành trình tìm về với biển... và dường như còn xa hơn nữa....
Bạn muốn nói gì với Tháng Tư không? Vừa qua Tháng Ba những ngày đói khát. Đã hết chưa, tháng đói mong qua hết, Khăn khó nỗi niềm khăn khó miếng ăn....
"Thời gian ơi xin ngừng trôi để cho tôi nhắn đôi lời"… Cuốn theo với dòng đời bận rộn Phút lặng nhìn, đâu nữa ấu thơ ơi!...
Chảy xuống tim tôi, nước mắt Như mưa trên phố, mưa rơi Nỗi đau nào tê cóng vậy Đang len tận đáy tim ơi? Ôi tiếng êm dịu của mưa Gõ trên mái nhà, trên đất Rót lên trái tim nhức nhối...
Hoàng Hạc Lâu là thắng cảnh nổi tiếng ở Vũ Hán gắn liền với sông Trường Giang và là một trong “Tứ đại danh lâu” của Trung Hoa. Ngôi lầu nằm bên bờ sông Dương Tử và nhìn ra thành phố Vũ Hán, tỉnh Hà Bắc. Biết bao thi nhân, có cả Thôi Hiệu và Lý Bạch, đã từng viết nên những áng thơ nổi tiếng về ngôi......
Hạnh phúc là bông hoa Nở bất ngờ mà tôi vụng dại E ấp nỗi lòng buổi đầu ươm trái Rồi ngày tháng trôi đi Tôi vụng về ôm vào vòng tay Những cánh hoa tơi tả...
Trăm năm trong cõi người ta, Một lời trân trọng châu sa mấy hàng. Khi ăn khi nói lỡ làng, Lỗi thề thôi đã phụ phàng với hoa. Trải bao thỏ lặn ác tà, Sầu tuôn đứt nối, châu sa vắn dài. Nợ tình chưa trả cho ai,...
Tôi đi tìm tôi hay đi tìm ai Mà xác định mình giữa không gian thật khó Như mầm cây lần đầu gặp gió Choáng ngợp cuộc đời rộng lớn mênh mông....
Thế rồi năm tháng rời xa,Ngỡ nhanh như chớp mắt ta, Cả lúc buồn hay vui vẻ, Cũng trôi về chốn bao la. Những người mà tôi yêu quý, Đã đến và đã biệt ly, Mà thế giới đâu ngừng lại, Chúng ta cũng thế vẫn đi....
Vẫn là buổi chiều xuân chợt nắng, chợt mưa. Và lòng người cứ ngập tràn niềm thương nỗi nhớ vỗ về nơi cõi thế. Một cảm giác rất lạ, không giống những chiều tháng 3 của những ngày xưa tháng cũ. Bỗng dưng thấy thèm được ngắm nhìn những vạt nắng vàng mơ lung linh lung linh nơi mắt hồ sóng biếc....
Đôi oanh vàng hót trong liễu biếc Một đàn cò giang cánh trời xanh Nghìn năm đỉnh tuyết soi cửa sổ Vạn dặm thuyền Ngô đỗ bến thành...
Cò trắng tinh khôi, sông biếc Hoa đỏ rực rỡ, núi xanh Xuân này qua mau, mong vậy Hôm nao lại thấy quê mình...
Sớm mai, gió mát, sương êm Có người tỉnh giấc, trong rèm bước ra Vang oanh hót, hé nở hoa Cảnh xuân trong trẻo thực là cho ai?...
Trước sân, trăng vằng vặc Đất trời lộng hơi sương Ngẩng đầu nhìn trăng sáng Cúi đầu nhớ quê hương...
Kho thóc nhà quan có chú chuột To bằng cái đấu và béo mượt Thấy người mở kho, cứ đứng nhìn Như thể chủ nhân, chẳng dọa được...
Cát tuột kẽ tay xuống biển sâu Tôi khóc than buồn, tôi than khóc Lạy trời! sao con không cứu được Một người khỏi sóng ác gớm ghê? Mọi điều ta thấy, cho rằng thấy Có là giấc mộng trong cơn mê?...
Anh đứng lặng đi trước ánh mai hồng Đời đẹp quá và trời trong trẻo quá Gió Hè sớm ào reo tán lá Bình minh em toả ngập hồn anh...
Hoàng Hạc Lâu được coi là một trong những bài thơ Đường hay nhất. Hoàng Hạc Lâu cũng là địa danh nổi tiếng tại Vũ Hán nơi gắn với huyền thoại về một tiên ông thành đạo cưỡi hạc vàng bay lên trời. Nhà Búp xin trân trọng giới thiệu với quý độc giả kiệt tác Đường thi Hoàng Hạc Lâu qua bản dịch của dịch......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!