- Sáng tác mới
Đàn vịt lạch bạch eo sèo.Thằng bé khua sào lếch thếch,Chắn tả rồi đập bên tây,Vịt ngơ ngác rồi lại chạy.Cuối cùng cũng tới cái hồ, Vịt kiếm ăn xong tắm rửa....
Ngày xưa, tại vương quốc nọ, có một ông lão rất kì lạ, suốt ngày ông chỉ đi rêu rao rằng: “Lão đây có một bài học đáng giá nghìn vàng, ai mua xin lên tiếng”… Nhiều người tò mò đi theo dò hỏi, nhưng ông lão cũng chỉ nói:...
Những việc trong quá khứ nói cho người khác biết bạn đã từng là người như thế nào, nhưng chính những việc làm ở hiện tại và tương lai mới nói lên bạn là ai. Chỉ bằng cách quên đi quá khứ, sống hết mình cho hiện tại, bạn mới có thể có được cuộc sống mà mình từng mơ ước....
Cây đàn chỉ có một dây Âm thanh rung mấy ngàn ngày chưa tan Cần tre cong níu thế gian Lóng tre bật núi nâng ngàn lên cao...
Hãy nhớ rằng, không ai có thể quay ngược lại thời gian để bắt đầu lại từ đầu, nhưng bất kỳ ai cũng có thể bắt đầu từ ngày hôm nay và tạo ra một kết thúc mới....
Cổ nhân dạy chúng ta phải nâng niu trân quý từng giây từng phút của cuộc sống ngắn ngủi trên hành tinh này, phải đặt tâm mình vào từng việc nhỏ nhất để được hưởng phúc lạc của sự sống dưới ánh mặt trời. Nhưng bạn hãy thử nhìn xem người ta đang làm gì với cuộc sống của họ vậy?...
Câu chuyện sau đây được ghi lại trong truyền thuyết dân gian Trung Quốc, diễn ra vào thế kỷ thứ XVII, trong khoảng thời gian chuyển tiếp giữa 2 triều đại nhà Minh và nhà Thanh....
Thuở xưa, có một người đàn ông không làm được điều gì to tát cả, không có tiền và chán nản. Một đêm, ông ta cuối cùng không đủ can đảm để sống thêm và đi đến một vực thẳm sửa soạn nhảy xuống....
Ngày xửa ngày xưa, có một vị minh quân, cai trị một quốc gia thanh bình trù phú. Mọi việc đều xuôi chèo mát mái,ngoại trừ một điều là dù tuổi đã cao, nhà vua hiền đức của chúng ta vẫn chưa có được hoàng nam nối dõi....
Ngày xưa có một vị thần đi dạo xuống cõi trần. Một lúc sau ông ta thấy một con người phàm đang đi dạo trên đường. Vị thần liền đi dạo cùng đường, cũng giống như một người bình thường....
Người nhìn càng đơn giản, thì nội tâm lại cực kỳ phong phú. Đơn giản đến cực hạn chính là trí tuệ. Kẻ thù lớn nhất của đời người không phải ai khác, mà là chính bản thân mình, chỉ có chiến thắng chính mình, mới có thể chiến thắng được khó khăn....
Câu thành ngữ “Nếm mật nằm gai” ai ai cũng biết, ý nói là ngủ chiếu cỏ, nếm mật đắng, mấy chục năm ngày nào cũng như thế này. Đó là nói về Việt Vương Câu Tiễn sau khi chiến bại, trong suốt mấy chục năm, ngày nào ông cũng kiên trì nếm mật đắng trước mỗi bữa cơm....
Từ lúc ấy, mình có ý nghĩ: vì thế mà tháng 2 chỉ có 28 ngày. Không thể đợi thêm một ngày nào nữa, 30, 31 ngày là quá dài… Mùa Xuân vội. Bởi vì được mong chờ đến nôn nao rạo rực. Những ngày lạnh cuối cùng trong chiếc áo pan-tô kếch xù, mũ lông và khăn len cuốn mấy vòng to sụ làm mình hệt như con tằm......
Tôi tốt nghiệp phổ thông rồi vào đại học để rồi lần đầu tiên nghe bài hát Cô gái Sầm Nưa của anh. Không biết có phải là bài đầu tay của anh hay không nhưng từ đó tôi đã yêu chất lãng tử, chất đàn ông trong anh....
Cuộc đối thoại thứ nhất là giữa Hồn Trương Ba và Xác Hàng Thịt. Cuộc đối thoại thứ hai là Hồn Trương Ba với Vợ, với con Dâu, với cháu Gái. Cuộc đối thoại thứ 3 là với Đế Thích....
Chỉ cần hai nét bút để viết chữ nhân (人), đơn giản vậy thôi nhưng ý nghĩa nhân sinh của hai nét bút ấy thì cả một đời người tu dưỡng chưa hẳn đã thành. Kỳ thực, viết chữ nhân (人) thì rất đơn giản nhưng làm người thì lại không dễ dàng!...
Ngàn năm hoa nở, ngàn năm hoa tàn, hoa vừa kịp nở lá vội tan, lá vừa chớm mọc thì hoa lại tàn, chỉ thấy hoa mà không thể thấy lá, khi thấy lá lại chẳng thể gặp hoa, lá và hoa dẫu cùng chung một rễ, vốn rất gần mà chẳng thể gặp nhau, cứ nhớ thương mà ôm sầu thương nhớ…...
Một trí giả từng nói: “Lòng từ bi là khi một người có thể vứt bỏ tự ngã của mình và suy nghĩ từ quan điểm của những người khác trong bất kể vấn đề gì mà anh ta gặp phải.”...
Dường như là nhịp điệu cuộc sống của chúng ta càng ngày càng nhanh. So với khoảng mươi mười lăm năm trước, chúng ta làm việc năng suất hơn, hiệu quả hơn, làm được nhiều thứ hơn. Song thực tế là ngày của chúng ta trở nên ngắn hơn, chúng ta vội vã hơn, và dường như chúng ta xa rời bản ngã của mình......
Một dị bản vốn gốc từ thần tích kể rằng: Trương Ba là nho sĩ người đời nhà Lý, ở làng Liên Hạ (Hải-Dương). Trương Ba ở đây không đánh cờ với Kỵ Như mà thường đánh với Trang Ứng Long vốn là bạn cờ....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!