- Sáng tác mới
Có một người đàn ông lãng tử, bàn chân đi khắp thế gian, hiểu biết sâu rộng Đông Tây kim cổ, áo quần dính đầy bụi giang hồ… Khi về cuối chặng đường lại hướng Tâm của mình về cõi Phật. Đó là nhà thơ tài danh Kim Chuông!...
Ngày xửa ngày xưa, có một bình nước ở thiên giới. Quán Âm đã dùng bình nước này để đựng nước thần và một nhánh liễu. Bình nước đã theo Quán Âm trên thiên giới hàng ngàn năm và luôn nghĩ rằng nó rất quan trọng đối với Quán Âm....
Đã có nhiều người hỏi tôi: Sao anh không sống ở Hà Nội mà viết nhiều về Hà Nội đến thế. Đúng thế! Hà Nội với tôi là những kỷ niệm khó quên của thời thơ ấu....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 월인천강(月印千江 - nguyệt ấn thiên giang). Ở đây, nguyệt - trăng, ấn - để dấu vết, thiên - nghìn, giang - sông. Câu này có nghĩa là mặt trăng phủ ánh sáng của mình lên nghìn con sông....
Một lão hòa thượng ở ngôi chùa nọ rất yêu quý một chậu hoa lan thanh nhã, ông thường đích thân nhổ cỏ tưới nước, bắt sâu cho nó. Cây hoa lan dưới sự chăm sóc tận tình của ông, trông vô cùng khỏe mạnh, trổ ra những bông hoa rất đẹp....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 낭중지추 (囊中之錐 - nang trung chi chùy). Ở đây, nang - túi, trung - trong, chi - là, chùy - dùi sắc. Câu này có nghĩa là cái dùi sắc được giấu trong túi. Dùi sắc là thứ được việc, là công cụ tốt, thế nhưng nằm trong túi thì không ai biết....
Một ngày kia, Khổng Tử đến tham quan một ngôi miếu cổ của nước Chu và thấy một cái bình. Khổng Tử hỏi người trông coi miếu: “Đây là bình gì?” Người coi miếu đáp: “Đây là bình dùng để tự thức tỉnh bản thân.”...
Người ta cần gặp luôn là người làm ta lưu luyến. Đôi khi ta nên gặp người đó, người mà dù họ ở cạnh ta, hay ở xa ta, ta vẫn nhớ họ không nguôi, không dứt. Nhớ mà không được gặp, sẽ thấy chán như đời đầy u ám....
Mỗi nụ cười là một đóa hoa hạnh phúc. Đóa hoa này có thể nở ở bất kỳ nơi nào mà con người biết đến sức mạnh của nó. Nó nở không theo mùa, không theo sự phân định của thời gian. Nó cũng không phải kén chọn địa điểm để mà sinh trưởng. Nó chỉ cần tâm nguyện của con người....
Chuyện rằng, ngày xưa có hai vợ chồng ông lão sống với nhau rất hạnh phúc trong một túp lều nhỏ bên bờ biển. Ngày ngày ông lão ra biển kéo lưới, còn bà vợ ở nhà nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa và khâu vá. Bà có thói quen là vừa làm vừa hát các khúc hát dân gian bao đời truyền lại. Cuộc sống của đôi vợ......
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 염일방일(拈一放一 - Niêm nhất phóng nhất). Ở đây, niêm - lấy, nhất - một, phóng - thả/buông. Câu này có nghĩa là lấy một bỏ một. Sự Tham của con người ta đến đâu? Thế nào là đủ?...
Trong những năm tháng trên đời, hẳn ai cũng mong có được một cuộc sống hạnh phúc. Nhưng thật chẳng dễ dàng để có được một cuộc sống mà từng giây từng phút đều ngập tràn tiếng cười vui. Bởi cuộc đời cũng như bản nhạc với đầy đủ nốt thăng nốt trầm, giống như dòng sông kia, có khúc bồi, có đoạn lở, có......
Khuya. Trà nhích lại gần tôi vì đêm thu bỗng trở lạnh. Có tới hàng chục năm xa, tôi và Trà mới gặp nhau trên mảnh đất làng mình. Vui quá, chúng tôi nằm bên nhau trong căn lều của “ông Phác vó bè” nghe ông kể về làng Râu, về những chuyện đầu cua, tai nheo, trên trời dưới biển.- Ngủ đi - Lần thứ ba......
Theo nhà nghiên cứu người Mỹ Ông Duane Gish (1921-2013), có tới 270 truyền thuyết của các dân tộc khác nhau trên thế giới nói về nạn Đại Hồng Thủy trên trái đất. Danh sách các nền văn hóa và nội dung truyền thuyết được đăng tải trên trang Wikipedia....
Không phải tất cả nỗi đau đều có thể nói rõ ra, con người lâu dần rồi cũng thành quen với nó. Không phải tất cả mọi uất ức đều có thể tâm sự ra, tự nghĩ thông suốt ra rồi thì tự khắc sẽ nhẹ nhõm. Năm tháng giống như một ngọn lửa, gặp phải mạt cưa thì sẽ bùng cháy, gặp phải nước lạnh thì sẽ bị dập......
Người ta bảo thơ là tiếng lòng của thi nhân. Đọc thơ tức là đọc tiếng lòng của người viết, mà cũng là tiếng lòng người. Những lúc rảnh hay đang trong tâm trạng không ưu tư, mình thường tìm thơ để đọc, để lắng tiếng lòng người, để cảm và để hiểu mình hơn. Mà là đọc theo cách mình thích, tức là cứ......
Người xưa dạy: Biết người không cần phải nói hết ra, nói hết ra tất không có bạn. Trách người không cần truy tận, truy tận người tất tránh xa. Thực ra, bất luận là làm người hay hành xử thì cũng phải học cách để giành lại cho người khác một đường lùi....
Vẫn là buổi chiều xuân chợt nắng, chợt mưa. Và lòng người cứ ngập tràn niềm thương nỗi nhớ vỗ về nơi cõi thế. Một cảm giác rất lạ, không giống những chiều tháng 3 của những ngày xưa tháng cũ. Bỗng dưng thấy thèm được ngắm nhìn những vạt nắng vàng mơ lung linh lung linh nơi mắt hồ sóng biếc....
Cái tên Shangri-La lần đầu tiên được nhắc tới là năm 1933 trong cuốn tiểu thuyết “Chân Trời Đã Mất” (Lost Horizon) của tác giả người Anh có tên là James Hilton. Có hay thật không một miền đất như vậy, nơi con người sống hạnh phúc vĩnh viễn cùng trời mây, núi non và cây cỏ, hoàn toàn toàn tách biệt......
Đi dọc chiều tháng Ba trong một không gian mênh mông hương Bưởi thấy lòng nhẹ nhõm vô ưu biết nhường nào. Đắm mình vào màu xanh đậm ngút ngát nồng nàn hương thơm, say mê lắng nghe tiếng chim hót, nâng niu chùm hoa Bưởi tinh khôi trắng muốt trong tay chợt nghe xốn xang một nỗi niềm diệu vợi. Ôi ngọt......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!