- Sáng tác mới
Bừng sắc dâng ngời ngợi ngày nắng muộn Bạt ngàn hoa rừng rực nở không mùa Tha thướt gió gọi hương muôn cánh lụa Thoang thoảng chiều lơ đãng bóng tay đưa...
Thời gian và công chúng không nghĩ như Tản Đà. Sự nghiệp của ông là một giá trị tinh thần vô giá cho nhà văn học Việt Nam bởi trước hết ông là một nhà thơ dân tộc. Ông tiếp nhận những tinh hoa văn hóa dân tộc và bằng cá tính,...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu,...
"Sám hối" (懺悔) là ăn năn hối lỗi về những sai lầm mình đã mắc phải. Có từ điển giải thích rằng “sám” 懺 là dịch âm tiếng Phạn "kṣama", nghĩa là dung nhẫn....
Mấy hôm trước, lúc cả nhà ngồi quây quần uống trà sau bữa điểm tâm, ông tôi bảo tới mùng 8 tháng 8 này, bà nội vừa tròn 88 tuổi. Bố tôi vui vẻ nói đùa, nếu biết thêm giờ sinh nữa thì dãy số tính tuổi bà sẽ là bốn con số 8....
A Pa Chải nơi chợ phiên biên giới Tiếng Lào Lùm chen lẫn giọng Vân Nam Cô gái Hà Nhì xòe ô mời gọi Anh H'Mông dắt con ngựa thồ hàng Tuấn mã hí tiếng dội vang ba nước...
Luênh loang hạt gió lấm lem thoắt chui hang lỗ người xem sững sờ Tháng ngày bươn trải bãi bờ ma trận hang lỗ bao giờ lạc quê? Nhà Còng không số vỉa hè...
Cái mà gọi là mẹo xử thế, cẩm nang này kia dưới dạng danh ngôn thì nhiều và về cơ bản đều đúng cả. Mấy ông hay nói đạo lý rất thích dùng. Nói chung thú vị là danh ngôn và nhàm chán cũng là danh ngôn. Rất ít thứ đọc vừa đúng, vừa hay....
Có lẽ mỗi gia đình, mỗi con người đều có những hoàn cảnh riêng, đôi lúc nghĩ lại lại thấm câu nói khi mẹ và bố tôi còn sống. “Con hãy đứng thẳng trên đôi chân của mình, ngẩng đầu mà sống. Cái gì không phải của mình thì không bao giờ được lấy con nhé"....
Cho đến bây giờ anh Cu Mão vẫn chưa hoàn hồn. Anh bị kiện, bị kết án và vào tù nhanh đến mức không ai ngờ lại như vậy. Tang vật sờ sờ ra đấy, có trời mà cãi. Anh oán trời không có mắt, có miệng. Anh Cu cố ngủ. Cũng lạ, khi còn ở nhà, cứ buổi tối là mắt anh đã díp lại....
Ly hợp tập tán (tiếng Hàn 이합집산; tiếng Hán 離合集散 ). Ở đây, ly - tách ra, hợp - gom lại, tập - tụ lại, tán - tản ra. Ly hợp tập tán, vốn là cái sự bình thường, tự nhiên, là tính "vô thường" của vạn vật....
Lặng nhìn thôi Lặng nhìn thôi Giấu trong đôi mắt bao lời thiết tha Em không giấu nổi nữa mà Bao đêm thảng thốt, xót xa, nghẹn ngào. Anh ngồi đây tự khi nào Sao em không được nép vào vai anh...
Mình tính nghỉ “trade” ngồi tập trung viết lách như một kỳ nghỉ hè thực sự. Mà mấy nay toàn xem “comic” với phim hài truyện cười, thành ra nhấc ngón tay lên lại chỉ có “enter” với “click icon” cười nghiêng ngả bụm miệng phì phò....
Tứ Vô Lượng Phật dạy ta Từ, Bi, Hỉ, Xả để mà tu thân Dằn lòng để không hận sân Không ghen tỵ với phúc phần của ai Biết vui niềm vui mọi người...
Tứ Vô Lượng Phật dạy ta Từ, Bi, Hỉ, Xả để mà tu thân Dằn lòng để không hận sân Không ghen tỵ với phúc phần của ai Biết vui niềm vui mọi người...
Cho đến nay, nhân loại chứng kiến nhiều cách trị nước, như Đế thuật, Vương thuật và Pháp thuật. Đế thuật là con đường trị nước của những người tu luyện như Quỷ Cốc Tử. Đó là Đạo. Ông biết hết nhưng không màng một chút Danh, Lợi, Tình như con người thế gian....
Nó khổ lắm và đáng thương lắm lắm, Trót sinh ra nơi cung cấm lạ kỳ, Mấp máy môi đã có người cho uống, Sờ bụng tròn có người hỏi ăn chi....
Chiều vàng nắng đổ Những đám mây tụm tập một góc trời. giữa thinh không loáng thoáng tiếng chim rơi, Rớt vào thẳm xanh, nhỏ thành chiêm chiếp ... Gió bỗng ùa về, nâng kèn dạo nhạc, mây chợt trắng, nở mát trời,...
Tặng em làm kỷ niệm, Bài thơ anh cuối cùng. Em ơi vài chữ nhỏ, Có làm em bâng khuâng. Em có bao giờ nhớ, Dù một chút thoáng qua, Ánh mắt nhìn hun hút, Trời sâu thẳm bao la....
Ru anh mây mùa hạ Ru em mưa mùa thu Ru anh đợi đông giá Ru em chờ xuân qua Ru thức lời thịt da Thân quen mà mãi lạ Mái nhà che đôi ta...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!