- Sáng tác mới
Hôm kia uống hết vô tình Thành ra cái lý cho mình gặp nhau Nói hết cả chuyện hôm sau Ngày mai chuyện cuối chuyện đầu nào đây...
Thu đã về bên ngõ Nhịp thở gió chuyển mùa Ngập ngừng gót sen nhỏ Tâm hồn thả gió mây Gạt mái tóc xõa bay Nụ cười buồn chợt tới Hồn bâng khuâng diệu vợi...
Lão về hưu đã được 10 năm. Vợ lão bị bạo bệnh qua đời từ hồi lão còn đi làm, con lão còn rất bé. Lão chỉ có một cô con gái rượu. Tuy gà trống nuôi con, nhưng được cái lão tháo vát, chịu khó, một tay nuôi dạy con gái từ khi cô bé mới 7-8 tuổi....
Có một nơi mà lòng ta luôn mãi hướng về, thân ta luôn không muốn rời xa. Nơi ấy là nơi chứa chan bao kỉ niệm ngọt ngào. Nơi ấy là nơi lưu giữ những kí ức không thể nào quên. Đến mức mà dù có đi bất cứ nơi nào trên trái đất này, có ở bất cứ nơi nào trong vũ trụ này, thì tâm trí ta vẫn không thể nào......
Chiến tranh chen vào ấu thơ Con trú ẩn đạn bom nhiều hơn chơi ú tim với bạn Cha cứ đi xa, dài dài năm tháng Lần gặp cuối cùng … còn đó… nụ hôn!...
Trung Hòa, trưa hè oi ả, chả có mấy bóng cây vì cây còn bé quá và mới đổ rạp một số sau trận bão vừa qua. Đứng giữa sân, phải nheo ti hí mắt lươn mới nhìn được 100 mét phía trước có gì. Đang vẩn vơ, bỗng nghe tiếng kèn bóp kem mút. Cảm giác rất lạ ùa về. Một sự thân quen cũ dễ đến hai chục năm về......
Bên này là cuối xuân Hoa dại còn nở rộ Quê nhà là đầu hạ Phượng đỏ khắp đường đi Bên mình đang mùa thi Bằng lăng buồn tím ngắt...
Dòng sông vô tư, con sóng vỗ bờ Nước trôi xa nguồn có còn nhớ lại Con chim lớn khôn đôi lần cánh mỏi Có nhớ về tổ ấm ngày xưa....
Thành ngữ tiếng Hàn, tiếng Hán: 오매불망(寤寐不忘 - ngụ mị bất vong). Ở đây, ngụ - thức, mị - ngủ, bất - không, vong - quên. Câu này có nghĩa thức ngủ đều không quên. Đây là câu trong Quan thư (관저- 關雎) trong Thi kinh (시경- 詩經)....
Ráng trời chiều thắm đỏ Núi xa nét mi cong Cỏ xuân bờ sông mướt Nhớ quê, thoáng dịu lòng...
“Đối cảnh sinh tình” hay “tự cảnh sinh tình” là việc tâm của chúng ta bị dẫn động khi đối mặt với một tình thế hay cảnh vật. Chúng cũng có thể đơn giản chỉ là một ý nghĩ, một lời nói, một ca từ, một câu thơ. Chúng như chất xúc tác, như muối rắc vào đầu ta, vào tâm ta, như nhắc nhớ ta phải ngoảnh......
Trước sân, trăng vằng vặc Đất trời lộng hơi sương Ngẩng đầu nhìn trăng sáng Cúi đầu nhớ quê hương...
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 호마의북풍 - 胡馬依北風 - Hồ mã y bắc phong). Ở đây, Hồ - nước Hồ, mã - ngựa, y - dựa vào, bắc - phía bắc, phong - gió. Ý câu này là ngựa nước Hồ (胡) ngóng gió bắc. Đây là câu chuyện nói về con ngựa của nước Hồ, mỗi lần gió ở phương bắc (nước Hồ) thổi đến là nó lại nhớ quê mà hý da......
Trần Nguyên Đán (1325 – 1390) hiệu Băng Hồ, là tôn thất nhà Trần, dòng dõi Chiêu Minh vương Trần Quang Khải. Làm quan tới Tư đồ dưới thời các vua Trần Nghệ Tông, Trần Duệ Tông và Trần Phế Đế, tước Chương Túc quốc thượng hầu....
Ngồi trên núi nhìn xuân mà nghĩ về cái đa sự, để cái giây phút suy niệm ấy vĩnh viễn đến ngàn đời. Bài thơ làm buồn cả một thời khi mình nhớ cố hương. Hồn Mai hẳn nhiên còn loáng thoáng những cánh vàng đâu đây...
Cuối năm Khăn nhung mẹ quấn vành dây Áo nhung Hà Nội Mẹ đi lể chùa Tuổi thơ én liệng như mơ Gió giao mùa rộn bên tờ lịch bay...
Tôi chưa đến chùa Hàn San ngoài thành Cô Tô (Trung Quốc). Nghe nói đây là điểm du lịch thu hút khách thập phương trên khắp thế giới. Sự nổi tiếng của địa danh này từ trên ngàn năm nay chính là nhờ Bốn (4) câu Đường thi của Trương Kế, một tên tuổi không có gì nổi bật trong hơn 2000 nhà thơ và 5 vạn......
Sài Gòn vào Tết chan hòa nắng. Đứng ở ngã tư Nguyễn Đình Chiểu - Nam Kỳ Khởi Nghĩa lúc bị kẹt xe, tôi vô tình ngước lên trời. Giữa hai tàn cây bên đường, không gian chiều ngang như hẹp lại, đẩy cái nhìn lơ đãng của tôi vút lên trời. Trời xanh thăm thẳm sắc bình yên....
Một mùa xuân nữa lại sắp về. Những ngày cuối năm này, công việc bận mải hơn và lòng người cũng bồi hồi nao nức nhiều hơn. Với một người xa quê đã lâu như tôi, cứ mỗi độ cuối năm, lòng lại bâng khuâng nhớ quê, nhớ về ký ức xa xưa đầm ấm ngọt ngào bên cha mẹ, họ hàng thân thuộc dù khi ấy, cuộc sống......
Cứ mỗi dịp giáp Tết, thời tiết hanh khô, người ta lại nhắc nhau về việc việc cảnh giác đạo tặc, đề phòng củi lửa. Nghe nói, ngày xưa, dịp này mõ làng lại đi khắp làng vào buổi tối để gõ mõ chiềng làng: "tiết trời hanh khô, đề phòng củi lửa, tháng củ mật, cẩn thận kẻ gian"....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!