- Sáng tác mới
Ngày mai con đã bước vào phòng thi, Ngủ ngon con yêu nhé, Ba đặt môi lên trán con rất nhẹ, Theo gió mát ngời Xao xác cả vòm sao... Cả một bầu xanh ngọc Thức cùng ba đêm này......
Anh tôi ra đi đã gần một năm, tôi vẫn phải cố mãi mới có thể kìm nén cảm xúc mà viết ra những hồi ức này trong nước mắt. Nhớ về anh là cả một vùng yêu thương yêu kính, biết ơn… ngập tràn trong trái tim tôi....
Tám năm rồi gấp sách Có bao giờ lại nghĩ đến hôm nay. Ta bồi hồi nâng ngọn bút trên tay Kỷ niệm bâng khuâng Những ngày thơ bé... Tám năm rồi Ta mang sức trẻ...
Ờ thì chúng ta có thể bỏ các số 49, 53, hay 4, 7 hoặc 13 ra khỏi biển xe. Chúng ta cũng có thể không dùng các số đó, hay số nào đó mà ta không thích vào bất cứ việc gì như đánh số nhà, số tầng, số điện thoại....
Tôi đếm từng giọt nắng Cuối ngày rớt trên vai Con đường nào chia hai Dòng sông không trở lại Ôi những ngày khờ dại Cánh diều hè đứt dây Tạm biệt những hàng cây Trong sân trường năm ấy...
Sẽ đến một ngày Bạn lật trang sách Cảm thấy tuyệt nhất Trong cuộc đời này Nhận ra ở đây Nhiều điều mới mẻ Không hề bế tắc Như trang trước đây...
Mộ trang sách Cỏ lút xanh giấy trắng Con chữ gầy Ngơ ngác mắt quầng trăng Mộ người sống Giấu trong tình đã mất...
“Khúc Tâm Du” là tập thơ thứ tư của nhà ngoại giao, nhà thơ, nhà văn Trần Huyền Tâm. Tôi gọi tác phẩm này là tập thơ Lấp Lánh Ánh Vàng. Bởi Khúc Tâm Du không chỉ là sự kế thừa một cách tự nhiên những chủ đề, những giá trị Nhân văn, thấm đẫm chất trí tuệ,...
Nói đến lý luận, phê bình văn học, nhiều người thường có tâm lý ngại đọc, ngại nghe vì sự khô khan với những ngôn từ quá sức Hàn Lâm…...
Lạ thật! Tôi đã thấy trong số bạn bè mình rất nhiều người chẳng có dính dáng, hiểu biết gì về Biển mà tự nhiên cứ yêu nó. Trong số ấy có cả tôi......
Đài báo gió mùa đông bắc Mưa dong bão mấy ngày rồi! Sấm sét xé trời , giăng mắc Thu qua, Hạ chửa muốn rời......
Nam Định quê xưa mây trắng quá Thúng gạo bà tôi xốp như mây Chợ xa đường nhỏ mưa bụi trắng Váy đũi nhuộm đen trắng cỏ may...
Không phải lúc nào đất dưới chân bạn cũng nở hoa. Con đường nào cũng có những đoạn chông gai, như bầu trời có ngày mưa giông, có ngày nắng ấm. Liệu bạn có đủ dũng cảm, đủ tự tin, đủ nghị lực để nhìn thấy hoa hồng mà bước qua chông gai....
Cỏ vườn anh Ngày xưa xanh trang sách Con chữ gầy Ngơ ngác mắt quầng trăng Đất mộ anh Mọc đùn lên từ cát Những mai này Lạ tới mức lãng quên...
Mùi hoa sữa nồng nàn trên phố. Đường Nguyễn Du ngan ngát hương trời. Những cánh hoa bé nhỏ xinh tươi. Khắp phố phường màu hoa sữa tinh khôi....
Ngày con vào lớp một Lòng mẹ có tiếng ca Như mở trang sách mới Trong sáng và thiết tha Ngày con vào lớp một Ríu ran tiếng i tờ Con là trang giấy trắng Viết những điều ước mơ...
Lần đầu ra biển là khi mình học cao đẳng năm hai. Suốt thời thơ bé, biển chỉ có trong những trang sách. Ấn tượng đầu tiên về biển là mùi biển. Chỉ biển mới có thứ mùi ấy: nồng nồng, mặn mặn, tanh tanh. Cách biển khoảng 2 km đã ngửi thấy mùi biển và vì thế, những lần đi biển sau đó, ngửi thấy mùi......
Con gái đã ký họa bức tranh đó náo nức, vội vàng, lúc mẹ ngồi nâng chén trà ướp hương sen vào một buổi sáng trong lành. Mùa xuân non nớt ngoài cửa sổ. Lấm tấm những vệt xanh của đôi vạt cỏ, của những chiếc mầm mới nhú, những màu xanh còn chưa mang hình lá....
Nhớ đến thế buổi đầu đến lớp Mẹ về rồi, chỉ đứng lặng yên Dáng thẹn thùng, chẳng cười chẳng nói Nhớ những lần không thuộc bài Ta đã khóc trong cặp mắt buồn cô giáo Mực tím dây đầy quần áo Nét chữ học trò xinh xinh....
Chị là một nhà thơ. Thơ chị thiết tha và ngập tràn cảm xúc. Chị từng được mệnh danh một thời là “Xuân Quỳnh của quê lúa Thái Bình”. Hiện nay, chị là một trong số ít ỏi nữ giữ chức vụ quyền Chủ tịch Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình. Có lẽ ở cương vị này, chị quan tâm nhiều hơn đến phong trào văn......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!