
- Văn học dân gian

Chú bé tí hon
Ngày xưa có cậu bé Sáu tuổi bé tẻo teo Bé bằng ngón chân cái Mà nhà lại rất nghèo. Muốn giúp đỡ bố mẹ Tí Hon đòi chăn trâu Nghe con năn nỉ mãi Bố mẹ đành gật đầu.
Vì sao dơi quạ ngủ chúc đầu xuống đất
Con thì nằm dưới đất Con thì chúi trong hang Mỗi con một cách ngủ Riêng lẻ, rất rõ ràng. Hòa hợp với mọi vật Nhưng chẳng được ai yêu Dơi quạ ta buồn lắm Tha thẩn suốt sớm chiều.
Voi và kiến
Trong một khu rừng rậm Có con voi rất to Nó rất là hung dữ Ai gặp nó cũng lo. Cậy có cặp ngà nhọn Gặp ai là húc liền Càng trở nên kiêu ngạo Voi như khùng như điên.
Đố là con gì?
Chỉ nghe cái tên đã xấu Lại chuyên phá hoại mùa màng Có những thằng hôi kinh khủng Sào huyệt là lỗ là hang.
Con ngựa
Cả đời chỉ thích ăn chay Kéo xe thồ nặng kiếp này khổ chưa Kết duyên với một chú lừa Sinh ra một thứ Đông mưa nắng Đoài.
Mưu con thỏ
Gặp năm đại hạn hán Rừng chẳng có gì ăn Có một chú thỏ đói Nhếch mép mà cằn nhằn. Bụng đói thì ăn vụng Xuống ruộng bới trộm khoai Không ngờ chủ phục sẵn Tóm cổ xách hai tai.
Con voi
Con gì lấy mũi làm tay Bốn chân như thể bốn cây cột đình Tai như quạt lúa rất kinh Con này mà lội xuống sình là toi.



