- PHẠM HỒNG OANH
Những sắc hoa đợi mùa xuân
Mỗi khi cuối đông, mưa phùn, gió rét tràn về thì những sắc hoa đợi mùa xuân đã chúm chím nụ, lá non và lộc biếc mơn mởn. Càng giá rét nụ và chồi càng đẹp,như kiêu hãnh, như thách thức với đông tàn.
Đoản khúc tháng Giêng
Ta vừa nhặt ở tháng Giêng Những bông bưởi còn xanh biếc Một vài nụ hồng thao thiết Và chùm xao xác mùa đông.
Tin là...
Chắc gì sau những cơn giông Cây lúa khát cuối cánh đồng có mưa? Chắc gì cây của mùa xưa Vẫn xanh tươi ở vườn trưa, nắng nhiều?
Bài thơ Tháng Mười
Se se lọn gió trở trời Tháng Mười. Ơ đã tháng Mười xanh xao! Nắng chưa phơi hết cồn cào Ngâu vừa dứt nhớ. Lẽ nào vãn thu?
Tản mạn với trà
Phảng phất giữa chiều thu Một chút thơm vời vợi Một chút gì ngẫm ngợi Trong bàng hoàng nước xanh. Có gì rất mong manh Vị chát vừa lắng lại Vị ngọt như chờ đợi
Ảo vọng
Vô tình thôi mình lại gặp nhau Ta như con đò không cùng bến đợi, Cái đã qua sao còn ẩn lại Để một đời cứ vờn bóng hình nhau!
Lộn xộn cùng Thu
Chiều phai dần như ánh mắt xa Đêm về trăng lẫn với cỏ hoa, Thu chợt đến như người vừa khóc Sương hay là ánh mắt đỏ hoe?