- Sáng tác mới
Thôi, người hãy hạnh phúc đi, Ta chẳng thể níu người về nữa đâu Tình yêu, sóng cả sông sâu, Ta nâng niu những nỗi đau thật lòng. Ta mơ một khoảng trời hồng,...
Ta bị tổn thương khi mất đi những người ta yêu thương, nhưng hôm nay, ta tin rằng ta đã có một trải nghiệm khác về tự do đúng nghĩa, đó là trên đời này, không ai sở hữu được ai, cũng có nghĩa là không có chuyện ai mất ai....
Định mệnh bồng em Trao vào vòng tay anh Anh cúi xuống Hôn lên môi định mệnh Định mệnh ôm chặt anh Tự kiếp nào thân thiết Như một phần máu thịt của riêng em...
Nói về Thơ Đường, có thể thấy ngay đó là sự sáng tạo tuyệt vời về ngôn ngữ. Bởi thơ Đường là ý tại ngôn ngoại, là thơ ít lời mà nhiều ý, ý ở ngoài lời. Mỗi bài thơ giống như một bài toán ngắn gọn nhằm giải đáp một vấn đề xã hội nào đó....
Có lẽ khi viết những dòng thơ trữ tình xót xa mang sắc điệu trào phúng rất riêng của phong vị Tú Xương, nhà thơ bên dòng sông Vị không hề nghĩ đến việc đặt tên. Thế nhưng, người đời sau bằng cảm nhận dân dã đã dùng hai tiếng "Thương vợ" không chê vào đâu được đặt tên, chuyển tải tác phẩm......
Cũng mười sáu tuổi, chị có vẻ lớn sớm hơn tôi, người dỏng cao, thân hình chị phát triển cân đối, phổng phao, đầy đặn và tròn lẳn là nét đầu tiên ai nhìn thấy dù thoáng qua đều đưa ra nhận xét về chị như vậy....
Con gái đã ký họa bức tranh đó náo nức, vội vàng, lúc mẹ ngồi nâng chén trà ướp hương sen vào một buổi sáng trong lành. Mùa xuân non nớt ngoài cửa sổ. Lấm tấm những vệt xanh của đôi vạt cỏ, của những chiếc mầm mới nhú, những màu xanh còn chưa mang hình lá....
Hàn thực đem mưa cỏ tốt ghê Mạ xanh gió chạy, liễu mượt đê Có nhà mà chẳng về nhà được Cuốc ơi, đừng nhắc nữa đường về...
Tôi là con út. Bố tôi và các anh, các chị đều đi công tác xa, chỉ còn mẹ tôi, tôi và anh Hùng ở nhà. Ở nông thôn nhưng tôi được cưng chiều và sống như các bạn ở thành phố. Sau nửa ngày đi học, tôi chỉ về nhà đọc sách và thổi cơm. Tôi không ra đồng bao giờ. Bắt cua, mò ốc, tát cá, những việc đối với......
Ông Thếnh ngồi thở sâu và nhẹ. Đôi mắt lơ đãng nhìn vành trăng đang đung đưa trên ngọn tre đầu ngõ. “Đêm bớt lạnh. Nhưng da trời bỗng nhiên xanh, cao vọi, cữ này, mai có khi sẽ nắng lên cơ đấy ...”. Ông Thếnh nói bâng quơ như cố ý làm thân. Vợ ông lặng im, không bắt chuyện. Bà còn giận, hay đang......
Chị là một nhà thơ. Thơ chị thiết tha và ngập tràn cảm xúc. Chị từng được mệnh danh một thời là “Xuân Quỳnh của quê lúa Thái Bình”. Hiện nay, chị là một trong số ít ỏi nữ giữ chức vụ quyền Chủ tịch Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình. Có lẽ ở cương vị này, chị quan tâm nhiều hơn đến phong trào văn......
Đêm nay, tôi sẽ kể cho các bạn nghe về một trong những người thầy đáng kính của mình. Đó là thầy Phan Xuân Hạn, người Nghệ Tĩnh. Rất tiếc, tôi không biết địa chỉ cụ thể của thầy và bây giờ thầy sống ra sao....
Tôi biết, từ những năm mười hai, mười ba tuổi, Kim Chuông đã có thơ in trên báo của tỉnh Kiến An cũ. Kim Chuông người làng Thắng, Vĩnh Bảo, Hải Phòng. Cụ Đồ Vọng, thân sinh nhà thơ, một Nhà Nho từng bốn mươi năm mở trường, dạy học ở đất làng, giáo huấn thi thư cho nhiều lứa học trò....
Nhắc đến ngày xưa, hẳn ai trong chúng ta cũng muốn lang thang dọc miền ký ức, mong được quay trở về thời ấu thơ, về cái thuở “chưa biết buồn” mà nhà thơ Hồng Oanh từng nhắc đến trong bài thơ “Về thành phố trước cơn mưa”....
Nhân duyên, thay vì khư khư giữ, ta nên biết sẻ chia; thay vì mải vén vun, hãy biết vừa biết đủ. Nhân duyên, thay vì chỉ biết chờ đợi, hãy chủ động đi tìm; thay vì chỉ biết hoài nghi, hãy có tâm luôn luôn tin tưởng....
Có một lần tôi vô tình nghe được bản nhạc “Đường về nhà” - “The way back home”. Tôi có thể tự tin mà nói rằng đây là một bản nhạc hay nhất mà tôi được nghe. Xin nhắc là bài “The way back home” mà tôi đang nói không phải là bài “Way back home” của B. Ray. Giai điệu của “The way back home” thật thần......
Sau hai tập thơ “Ý nghĩ ban mai” và “Khoảng xanh miền nắng” (NXB Hội Nhà văn Việt Nam, ấn hành 2015 - 2018), “Gửi lại dấu yêu” là tập Bút ký mà Bùi Thị Biên Linh vừa tiếp tục công bố trước công chúng bạn đọc....
Ta về nhặt bóng thời gian Đem về treo lên cánh cửa Để tìm người trao một nửa Con tim khờ dại ngày nào Ta về níu sợi mưa rào Bện thành dây thừng ký ức Đêm hè nhớ ai ngồi khóc Thời gian chưa thể phai mờ...
... Hè năm ấy, thi tốt nghiệp cấp II xong, tôi được bố mẹ cho ra Quảng Ninh thăm anh Lê Bính, lúc đó đang công tác ở Đoàn địa chất Thủy văn 2H Tràng Bạch, Đông Triều. Mẹ chuẩn bị cho nửa ký lạc rang, vài ký khoai tây và hai chú gà giò to hơn vốc tay, để làm quà cho anh và bè bạn....
… Nói về chuyện học hành của tôi và các anh chị em trong nhà thời thơ bé, mà không nói về bố tôi, thì đó là một thiếu sót lớn. Bởi hơn ai hết, ông là người ý thức rõ rệt, đầy đủ nhất về chuyện học hành của con cái....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!