- Sáng tác mới
Miền hạ sau thuở hồng hoang lẫn trăn trở đất đa đoan phận chèo Yếm điều bến mắt buông neo bồi hồi thỉnh mõ tụng theo tiếng lòng Chiếu chèo váy đụp xệ cong...
Làng quê sau buổi làm đồng Cửa đình trống phách bung bung chiếu Chèo, Mắt giai mắc cạn yếm điều Tinh tinh tình cốp nhịp theo tiếng lòng Chiếu Chèo váy đụp xệ cong...
Vượt qua nhiều thành phố, thị xã, thị trấn những dãy hàng hóa sầm uất, những nhộn nhịp người xe, những ảo não nhạc vàng và rậm rật nhạc ngoại, chúng tôi lọt về với tĩnh lặng ngọt ngào một vùng quê Đông Hưng...
Tôi mê Lan quá, rồi Bà Mấy đêm mơ, ngỡ vợ là Hoa Lan Hôn Bà trong mộng lan man Ngỡ Hoa Lan nở ngập tràn trên môi...
Bồn chồn chín nhớ mười mong Hội chùa nườm nượp ngóng trông một người Ông bà xưa hẳn vậy thôi Nhập vào trần tục ước ngồi tòa sen Còn tôi muốn được ngắm em Đợi rằm tháng chín lại tìm về Keo....
Làng quê sau buổi làm đồng Cửa đình trống phách bung bung chiếu Chèo , Yếm điều mắt giai buông neo Tình tinh tinh cốp nhịp theo tiếng lòng....
Ai về với phố Quỳnh Côi. Ăn dâu da chín với tôi thì về. Về nghe kể chuyện đêm hè. Về nghe câu hát bên đê sông Quỳnh...
Chị tôi duyên phận ngậm ngùi Mà sao trong vắt tiếng cười, lạ chưa. Tin người tự xửa, tự xưa Quên mình như thể là chưa có mình....
Là người nhà quê, tôi yêu hàng dâm bụt Yêu những con đường rợp bóng tre xanh Yêu những bến đò, bụi chuối, vườn chanh Thương áo nâu sòng, tay chai sần của mẹ...
Với sự ngắm nhìn, bắt nhập trước cuộc thế trăm năm, thơ Thúy Hằng luôn bật lên mầm xanh từ những góc khuất hồn mình, đôi khi rất thầm nhẹ mà sâu. Đúng như nhà văn Nguyễn Tuân định nghĩa về văn chương chăng? Thơ Hằng “Là sinh sự để sự sinh.” Ví như, người thơ này đi dưới “Mưa ngâu” để rồi mưa ngâu......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!