- Lý luận - Phê bình

Người "Gõ cửa bình yên" và khai sáng hồn mình
Sau tập thơ “Nỗi nhớ nghiêng”, sau bốn năm trời lặng thầm “thai nghén,” lặng thầm đốt lên sức lửa trong bước chuyển tiếp, bước khơi nguồn, khai sáng chính mình, Nhà giáo - Thi sĩ Nguyễn Diệu Liên một thành viên của “Các Nhà văn Nhóm Búp” lại tiếp tục cho ra mắt công chúng bạn đọc tập Thơ & Văn xuôi, mang tên “Gõ cửa bình yên”.


Dư âm từ những trang văn của Bùi Thanh Huyền
Có những ngày giữa nhịp sống hối hả hôm nay, tôi chợt dừng lại trước một trang văn, để rồi bất ngờ thấy lòng mình run rẩy. Văn chương, tự bao giờ, vẫn có khả năng lay động những sợi dây mong manh nhất trong trái tim con người.


Trăng lên
Bài thơ “Trăng lên” của Nguyễn Phương Thủy mang một nét rất riêng — mềm mại, nữ tính nhưng lại chứa đựng một sức nén cảm xúc lớn, thể hiện qua cấu trúc điệp từ, nhịp chậm, và hình tượng giàu ẩn ý. Vầng trăng ở đây không chỉ là cảnh vật mà còn là một biểu tượng.


Về bài thơ Tháng Tư của Nguyễn Linh Khiếu
Nguyễn Linh Khiếu - nhân tố mới với những cá tính riêng độc đáo từng bước ghi dấu ấn tại nền văn học Việt Nam, đã chinh phục độc giả bằng tác phẩm sáng tạo và độc đáo của mình.


Ngôi nhà xưa trong “Giấc Mơ Con” - Đọc Nguyễn Thị Toán bằng cảm thức thời gian
Tôi thích quan niệm: “Thơ là nơi trú ẩn của những điều tưởng đã mất, là vùng đất âm thầm cất giữ linh hồn của thời gian” (Paul Éluard). Nơi ấy quả là sâu sắc khi ta hiểu rằng trong thế giới hiện đại - nơi tốc độ và thực dụng lấn áp những chiều sâu lặng lẽ của cảm xúc - thơ ca hơn bao giờ hết


Lục bát Trương Minh Hiếu: Thảnh thơi dạo khúc tâm an ru mình
Tôi đọc “Ru mình” của Trương Minh Hiếu trong một ngày người Hà Nội thêm một lần chứng kiến sự “trở mặt” nhanh như chớp của thời tiết. Đang là tháng 7. Trời xanh trong và nắng đẹp như mơ. Bỗng chốc mây đen kéo đến giăng kín mọi ngả.


"Đi qua mỗi ngày tôi": nét mới trong thơ Trương Minh Hiếu
Tập thơ “Đi qua mỗi ngày tôi” là tập thơ thứ hai của tác giả nhà Búp: Trương Minh Hiếu. Tập thơ là sự tiếp nối mạch nguồn cảm xúc thơ ca trong anh, đồng thời là sự bứt phá, trưởng thành hơn trong thi pháp nghệ thuật cũng như ngôn ngữ văn chương.
