- Trang văn

Giáo dục ở Đức - Nhà trường và Gia đình
Không có trẻ dốt chỉ có trẻ thông minh và trẻ không học thôi. Phương Thủy nguyên là giáo viên và xuất thân cũng từ gia đình nhà giáo, cho tới nay đã là bốn đời nên thừa hưởng đặc tính quý trẻ và tôn trọng ngành giáo dục. Một số bạn muốn so sánh hệ thống và tính chất cũng như chất lượng của ngành giáo dục giữa Việt Nam và Đức.


Những kỷ niệm đầu tiên ở Bộ
Khi nghe Những kỉ niệm đầu tiên ở Bộ, em gái bảo nó: Sao chị không viết Những ngày đầu tiên về Bộ, nghe mùi mẫn hơn? Xin thưa, nó không viết về những ngày đầu tiên, vì nó có tận gần 2 năm đầu tiên học việc ở Bộ sau 10 năm làm giáo viên ở một trường THPT của tỉnh, viết thế thì dông dài quá.


Ăn cơm đoàn kết
Có lẽ với mỗi người Tết Trung thu cũng là những kỷ niệm đáng nhớ! Trăng sáng vằng vặc trên trời. Gió thu hiu hiu thổi ! Cúc Vàng nở rộ lối đi. Với Tây nguyên là bạt ngàn dã quỳ, với Hà Nội là trắng muốt họa mi...Nhưng với tôi Tết Trung thì là những ngày vui, vui nhất của tuổi học trò!


Đêm nhạc “Đi trong cuộc đời"
Nhận được lời mời vội bươn bả bay ngay. Muốn gặp người từng làm mình khóc một thời thiếu nữ. “Mưa bên chồng có làm em khóc, có làm em nhớ những khi mình mặn nồng...”; “Đời một người con gái ước mơ đã nhiều, trời cho không được mấy, đến khi lấy chồng, chỉ còn mối tình mang theo...”.


Nỗi đau văn hóa
Khi đọc và xem clip về cậu học sinh lớp 7 tấn công cô giáo chủ nhiệm không nương tay, bà giáo đau nỗi đau văn hóa tôn ti trật tự, tôn sư trọng đạo ngày càng mai một.


Con đường dốc
Kết thúc chuyến thăm quan khu chùa cổ Kiyomizu khi ra đến đường lớn mình ngoái nhìn lại con đường dốc. Đó là một con đường nhỏ hẹp dài hun hút nằm lọt thỏm giữa hai dãy nhà cổ và những vòm cây xanh mướt.


Một già một trẻ bằng nhau
Người ta thường nói “Một già - Một trẻ, bằng nhau”. Tôi cũng thường hay dẫn thế khi muốn khơi gợi ở người trẻ sự cảm thông, lòng trắc ẩn trước những vụng về, chậm chạp, lãng trí… của mình - một người già.
