- Trang văn

Hương thơm tỏa ra từ gỗ quý
Hôm trước nói về Sự Tử Tế & Ái Ngữ, trong lòng cứ vang lên câu ca dao: “Chim khôn tiếng hót rảnh rang Người khôn ăn nói dịu dàng dễ nghe”. Cũng nhớ câu: “Lời nói không mất tiền mua Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”


Hàng xóm đặc biệt: Chung nhà, khác phòng
Tháng 8 năm 1996, nó thuê nhà trọ ở A12 Nghĩa Tân, ở cùng học trò và bạn của em ấy. Là người trưởng thành, cần ổn định cho con cái học hành, và quan trọng là, với nó, lúc ấy, có lẽ thuê nhà sẽ là phương án vĩnh viễn, nên nó sắp đặt cuộc sống, chăm chút căn nhà trọ giống như không bao giờ thay đổi nữa.


Niềm hạnh phúc
Hùng lững thững đi trên con đường trải nhựa. Trời đã xế chiều. Nó mải nghĩ, không biết mình sẽ về đâu. Khuôn mặt đen, cháy nắng, đượm buồn. Hai hàng nước mắt tuôn rơi. Nó ước ao được như các bạn sống cùng bố mẹ trong căn nhà ấm cúng.


Phép màu đến từ trái tim
Phép màu đến từ Ba Mẹ, Anh Chị Em ruột & các con, đó là phúc phần của nó. Phép màu đến từ thầy cô, bạn bè, đồng nghiệp & học trò, đó đều là may mắn của nó, vì nghiệm ra, cho đến khi nó nhận được những phép màu đó nó chưa có ý thức cho đi, chưa có ý thức gieo nhân lành.


Phép màu (P5)
Nó đã từng nói: Ba mẹ chính là phép màu đầu tiên, giá trị nhất, mãnh liệt & bền vững nhất, chảy trong nó đến tận bây giờ. Có khi Ba Mẹ trực tiếp mang phép màu đến, nhưng có khi là gửi gắm truyền dẫn qua anh chị em của nó. Nó là thứ giữa,


Dưới đáy hồ
Hắn đến nhà sáng tác Hồ Xưa khi đã chiều tối. Nhận phòng xong, hắn mở toang cửa sổ, đứng ngắm nhìn mặt hồ tím sẫm trong bóng chiều. Nhà sáng tác chia làm bốn khu: văn, thơ, nhạc, họa, hắn ở khu dành cho các nhà văn. Những ngôi nhà nhỏ nằm rải rác bên mép hồ, tĩnh lặng và biệt lập.


Hồng
Tôi nhìn theo cái bóng nhỏ nhắn vừa bước vào căn phòng cô giáo. Đúng cái Hồng rồi. Gương mặt tròn, mắt sáng. Hồng có việc gì nhỉ? Sao hôm nay Hồng đi một mình và bạo đến thế. Tôi đứng lại bên gốc bàng trước cửa phòng cô giáo, nghe giọng Hồng lí nhí:
