- Trang văn

Nó... cũng gà lắm đấy (2)
Một tuần, rồi hai tuần, chưa có Thông báo. Kì lương đến, Thầy nó sốt ruột: - Có khi phải đi cảm ơn trước em ạ! Cũng để xem thực hư thế nào! - Vâng! - Tính mua gì? - Mùa nhãn, em định mua nhãn lồng ạ! - Ừ, nhãn lồng ngon, Thầy có hàng quen.


Nó... cũng gà lắm đấy
Bao năm nó day dứt vì đã tự tay mình giết hại lũ gà khi chúng đang tuổi vị thành niên mơn mởn. Tuần trước viết ra được, sám hối với lũ gà xong, nó chợt giật mình, hình như nó cũng gà lắm ấy. Nó không gà đến mức ấy, cứ theo cách của chị Mây, bây giờ lại chả có cơ ngơi to tướng ở ĐẤT BẠC Trần Lãm, thành phố Thái Bình.


Trở lại với yêu thương
Đọc thông báo về chuyến đi Quảng Bình trên nhóm riêng của Nhà Búp, nó cứ lần lữa, lần lữa, rồi tặc lưỡi: - Hẹn các Búp dịp khác nhé! Buông lời xong, tưởng là sẽ nhẹ, ai ngờ lại thấy nặng lòng hơn.


Những chuyện chưa biết hết
Nhìn cái mặt nó sao thấy ghét. Cười suốt ngày. Cặp môi đầy, răng trắng muốt nổi bật trên khuôn mặt dài, da nâu. Nó đấy. Cái thằng bạn trong lớp học nghề của mình. Chẳng hiểu sao nó lọt vào đây. Đi đâu, ở đâu nó cũng nổi bật lên như một đóa hướng dương giữa đống cỏ bụi xụi.


Như Sen Đồng Tháp
Thời thơ ấu của Trần Thu Huê và tôi gắn bó bên nhau đẹp như miền cổ tích dành cho những đứa trẻ nhà quê quen đầu trần chân đất.Mùa hè năm 1976, sau khi thi học sinh giỏi văn toàn quốc, chúng tôi được Ty giáo dục tỉnh Thái Bình giới thiệu cho Hội Văn học nghệ thuật tỉnh tuyển chọn về lớp đào tạo sáng tác văn học nghệ thuật dành cho t


Dấu ấn tuổi thơ (V): Kỷ niệm một dòng sông
Nói về những kỷ niệm ấu thơ, những trò nghịch ngợm tinh quái ở quê hương, mà không nhắc đến con sông Diêm Hộ thì sẽ là thiếu sót. Con sông sau làng, đê cao ngất. Từ thị trấn Diêm Điền về quê tôi, bạn đi qua cầu trên sông, đó chính là dòng Diêm Hộ. Ngày xưa không có cầu...


Thì mình hãy cứ là mình thôi
Gặp kẻ không ưa mình thì ưu điểm của mình cũng biến thành nhược điểm. Còn gặp người yêu quý mình thì đến nhược điểm cũng trở thành thứ đáng yêu. Mình bảo học sinh, nếu Newton không thắc mắc tại sao quả táo lại rơi xuống đất mà không rơi ngược lên thì loài người
