Chào mừng đến với Nhà Búp
Nhà Búp là Ngôi nhà văn chương được tạo nên từ hết thảy các mối cơ duyên kết tụ nhiều tâm hồn đồng điệu trong cảm nhận, đam mê sáng tác văn học của các thành viên nhóm “Búp trên cành” - những người đã gặp nhau từ thuở ấu thơ, qua năm tháng mải miết đi và bây giờ trở lại; của bầu bạn xa gần cùng chung tình yêu văn chương nghệ thuật.
Nhà Búp là nơi hội ngộ, cũng là nơi tìm về, để các thành viên sum vầy, đàm đạo, chia sẻ tâm tư tình cảm, ước mơ và khát vọng qua những áng văn thơ.
Về với Ngôi nhà văn chương này, từng thành viên sẽ tự thấy mình thêm thanh thản, an nhiên, nhẹ nhàng và thuần khiết. Để rồi mỗi ngày ta lại thấy cuộc đời này đáng sống, đáng yêu hơn!Xem tiếp >>.

Sư ơi! Đóa hoa kia Tự biết nở, rồi tàn Mà sao nỗi nhớ trong con Cứ còn hoài không dứt Hãy xem...

Con người ta thường hay nghĩ trên thế gian này họ là khổ nhất. Như kiểu coi cơn cảm cúm mà họ đang...

Tại sao có nhiều người vào thang máy, bấm số tầng xong là đứng luôn ở đấy, sát ngay bảng phím? Thậm...

Đằm mình trong đống hồ sơ Bao nhiêu thân phận đang chờ phán xem Lòng ta trĩu nặng nỗi niềm Hồn...

Mất đi cái buồn bực Là được một niềm vui Mất đi chút ngậm ngùi Sẽ được nhiều...

Sẻ đồng thân nhỏ. Lông bù xù xám ngắt trông thật xấu xí. Tiếng kêu lích tích nghe rất...

Vừa bàn giao sáng nay Tuổi bố mẹ càng cao Càng thêm nhiều trọng trách! Ghi vào trong sổ sách ...

Với người yêu nghệ thuật Thì bức tranh "Mùa Xuân" Của Pierre Auguste Cot Là tác phẩm...

Sáng ngày 6/3/2023, trong buổi lễ Tổng kết 15 năm thực hiện Nghị Quyết 23 về Văn hóa nghệ thuật tại hội trường Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Bình Phước, nhà văn Bùi Thị Biên Linh
- Trang văn
- Tản Văn |
- Truyện ngắn |
- Thể ký |

Sẻ đồng thân nhỏ. Lông bù xù xám ngắt trông thật xấu xí. Tiếng kêu lích tích nghe rất chán. Đã thế lại kén chọn chỉ ăn thóc ăn đỗ ngô phá hoại mùa màng nên ai cũng ghét. Sẻ...

Sư ơi! Đóa hoa kia Tự biết nở, rồi tàn Mà sao nỗi nhớ trong con Cứ còn hoài không dứt Hãy xem này, ngốc ạ Chẳng trách họ nói con Còn chẳng bằng một đóa hoa

Thành ngữ Cô chưởng nan minh (Tiếng Hàn: 고장난명; Tiếng Hán: 孤掌難鳴), ở đây: Cô - một mình, Chưởng* - bàn tay, Nan - khó, Minh - tiêng kêu. Câu này có nghĩa là một bàn tay không làm nên tiếng kêu

Tôi quen chị Lê Phương Liên qua một người bạn, sau này chị gửi tặng cho tôi tập thơ “Độc Thoại Sen” do NXB Hội nhà văn ấn hành vào cuối năm 2019. Tôi còn nhớ trong một lần trò chuyện cùng chị, tôi có...

Tuổi thơ ở đâu quê hương ở đấy Tóc bạc phơ thì con cái thành quê Ở nơi ấy tre nuôi măng mọc thẳng Cánh diều rơi hôn nhẹ cỏ xanh gầy

Con người ta thường hay nghĩ trên thế gian này họ là khổ nhất. Như kiểu coi cơn cảm cúm mà họ đang bị còn nghiêm trọng hơn cả bệnh ung thư người khác đang gánh vậy.