Chào mừng đến với Nhà Búp
Nhà Búp là Ngôi nhà văn chương được tạo nên từ hết thảy các mối cơ duyên kết tụ nhiều tâm hồn đồng điệu trong cảm nhận, đam mê sáng tác văn học của các thành viên nhóm “Búp trên cành” - những người đã gặp nhau từ thuở ấu thơ, qua năm tháng mải miết đi và bây giờ trở lại; của bầu bạn xa gần cùng chung tình yêu văn chương nghệ thuật.
Nhà Búp là nơi hội ngộ, cũng là nơi tìm về, để các thành viên sum vầy, đàm đạo, chia sẻ tâm tư tình cảm, ước mơ và khát vọng qua những áng văn thơ.
Về với Ngôi nhà văn chương này, từng thành viên sẽ tự thấy mình thêm thanh thản, an nhiên, nhẹ nhàng và thuần khiết. Để rồi mỗi ngày ta lại thấy cuộc đời này đáng sống, đáng yêu hơn!Xem tiếp >>.

Lại một mùa Sen nở Tháng 5 Thổn thức nắng và dạt dào mưa trắng Vị Tháng 5 ngon như mùi hoa trái Háo...

Nửa khung đèn rọi sách đầy bàn, Sân đẫm sương thu gió mơn man. Thức giấc vẳng nghe chày đập vải, ...

Hồ kia có con Sếu Rất xảo quyệt tinh ma Hằng ngày Sếu quanh quẩn Kiếm ăn trong hồ nhà. Cá, Tôm,...

Đời dữ dằn xô tôi từng cơn sóng lớn đẩy tôi chót vót, chơi vơi hạnh phúc cười trong tầm tay với ...

Nở trắng muốt bầu trời mùa hạ những đóa sen đỉnh đồi Roma tuổi thơ mẹ hát lên chùa bẻ một cành sen ...

- Vì sao lại có cái bóng? - Đó là vì bởi có ta - Điều gì khiến ta không tự thấy cái bóng của chính...

Người đi cùng ngọn gió Lào Ta tìm sợi nắng rọi vào giấc mơ Người đi theo những vần thơ Đồi hoa sim...

Gió se lạnh em ngồi khơi đóm lửa, Sưởi ấm lòng bên song cửa chờ anh! Dẫu biết chờ,biết đợi chỉ mong...

Trang Tác giả - Tác phẩm Nhà Búp xin hân hạnh được giới thiệu với các bạn một tác phẩm mới của nhà thơ tiến sĩ kinh tế Bùi Đại Dũng - một thành viên của Nhà Búp: tập văn xuôi “Bãi Vua” - Nhà xuất bản...
- Trang văn
- Tản Văn |
- Truyện ngắn |
- Thể ký |

“Thái Bình có cái cầu Bo Có nhà máy cháo có lò đúc muôi” Câu thơ ấy do ai viết và có từ bao giờ? Ai viết thì tới giờ chắc cũng chả ai biết, nhưng ra đời từ bao giờ thì chắc chắn phải sau nạn đói Ất...

Lại một mùa Sen nở Tháng 5 Thổn thức nắng và dạt dào mưa trắng Vị Tháng 5 ngon như mùi hoa trái Háo hức lòng đêm đêm đợi bình minh. Cuốc rộ kêu hay Ve chợt lặng thinh

Mưa to như trút nước Gió thổi ào ào ào Gãy cành và bay lá Ôi đáng sợ làm sao. gấu đen đi chơi núi Mưa ướt cổ ướt đầu

Những câu thơ ấy mang một vẻ đẹp buồn và lặng như một bản nhạc xưa vang lên trong buổi chiều nhạt nắng – nơi cảm xúc không cần lời giải thích, chỉ cần lắng nghe là đã thấy trái tim mình se lại.
- Cảm thức “phồn sinh”, lay thức buổi giao mùa
- Người thơ Kim Chuông
- Âm hưởng "đề, thực, luận, kết" trong lục bát truyện Kiều
- Phát biểu của TS Bùi Đại Dũng tại Lễ kỷ niệm Nhà Búp tròn 5 tuổi và ra mắt 12 tác phẩm mới
- Những trang viết từ trái tim có nắng
- Phát biểu của nhà thơ Kim Chuông tại Lễ ra mắt sách của các thành viên Nhà Búp

Khi tàu vào thành phố xa lạ... Thấy ánh đèn phố vốn chưa từng quen Anh mở lá thư em trao lúc chia tay Bỗng cảm thấy chưa bao giờ nhớ thế Chẳng nhìn rõ thành phố về đông chìm trong tuyết đêm Chẳng nhìn...

- Vì sao lại có cái bóng? - Đó là vì bởi có ta - Điều gì khiến ta không tự thấy cái bóng của chính mình? - Bởi ta ở quá gần nó - Cái bóng có thể biến mất không? - Nó sẽ mất chỉ khi ta không còn nữa.