- Mỹ thuật - Âm nhạc
NGỐC và Bài hát không tên số 50 của NS Vũ Thành An
Thứ năm - 05/06/2025 10:05
(Ảnh: Pixabay)
NGỐC và Bài hát không tên số 50 của NS Vũ Thành An
“Em bảo anh: “Đi đi”!
Sao anh không đứng lại?
Em bảo anh: “Đừng đợi”!
Sao anh vội về ngay
Lời nói thoảng gió bay,
Đôi mắt huyền đẫm lệ.
Sao mà anh ngốc thế!
Không nhìn vào mắt em.”
Khi còn học đại học tôi và rất nhiều người nhầm tưởng là của nhà thơ Heinrich Heine người Đức
Lại có người nói rằng tác giả bài thơ là nhà thơ, nhà văn nổi tiếng Puskin người Nga.
Mãi tận sau này tôi mới biết tác giả bài thơ là một người Armenia có tên Silva Kaputikyan (1919-2006).
Rồi lại được nghe bài không tên số 50 của Nhạc sĩ Vũ Thành An tôi lại thấy cái hay cái đẹp ẩn giấu sau mỗi câu mỗi từ của bài thơ và cái tầm, cái tinh của người viết nhạc bổ sung vào. Rất hợp, rất đẹp dịu dàng và nữ tính
Lời bài hát “Bài không tên số 50”
“Em bảo : Anh đi đi
Sao anh không đứng lại ?
Em bảo : Anh đừng đợi
Sao anh vội về ngay ?
Lời nói thoảng gió bay
Ðôi mắt huyền đẫm lệ
Mà sao anh dại thế
Không nhìn vào mắt em
Mà sao anh dại thế
Không nhìn vào mắt em”
Bài thơ thật ngắn đã được nhạc sĩ đưa thêm lời: nàng tiếp tục trách chàng trai
“Không nhìn vào mắt sầu
Không nhìn vào mắt sâu?”
Để rồi khi mọi chuyện trở thành đang dở, chàng không hiểu những điều Nàng bật đèn xanh cho chàng
“Những chuyện buồn qua đi
Xin anh không nhắc lại”
còn Nàng thì nhút nhát ngủ khờ vụng dại để rồi họ mất nhau:
“Em ngu khờ vụng dại
Anh mơ mộng viển vông
Ðời sống nghiệt ngã không
Cho chúng mình ấm mộng”
Thật ra câu này phải là: “Đời sống nghiệt ngã. Không cho chúng mình ấm mộng”! Và như thế thì từ nay:
“Thì thôi xin gửi sóng
Ðưa tình về cuối sông
Thì thôi xin gửi sóng
Ðưa tình về cuối sông
đưa tình về với mộng
Ðưa tình vào cõi không.”
Bài hát là sự luyến tiếc nhẹ nhàng của những kẻ dại khờ viển vông thời tuổi trẻ. Không biết có nhạc sỹ nào nữa trên trái đất này phổ bài thơ này nữa không nhưng trong cái tầm hiểu biết hạn hẹp của Tôi thì bài không tên số 50 là một bài hát rất thành công trong đời sống âm nhạc.
Với tôi Bài số 50 và Bài Không tên cuối cùng là những ca khúc hay nhất của nhạc sĩ Vũ Thành An cũng bởi một lý do là được phổ từ một bài thơ Nữ nổi tiếng người Armenia như đã nói ở trên. Còn một điều nữa là trong rất nhiều bản dịch ra tiếng Việt thì bản dịch như đã nói ở trên là lưu hành phổ biến nhất và cũng có lẽ là hay nhất thì đến nay người dịch là vẫn chưa biết là ai. Một bản dịch dù không thật sát nghĩa với bài thơ gốc nhưng rất hay, rất đẹp. Một dịch giả vô danh.