
- Trang văn

Mùa đông xa
Thứ tư - 24/12/2025 07:21

(Ảnh: Pixabay)
MÙA ĐÔNG XA
(Lương Duyên Thắng)
Hôm nay trời trở lạnh. Một mình lên suối, hắn bỗng thấy ở bìa rừng có một cánh đồng hoa cỏ may, chiều tối khi về nhà lại thấy cây lúa vô tình mọc trong chậu cảnh, đang trổ bông làm hạt. Tối nghe từng cơn gió mùa đông Bắc thổi, cái se se lạnh làm hắn bất chợt thấy nhớ mẹ, nhớ quê, nhớ bạn vô cùng.
Hơn 30 năm, kể từ khi vào miền Nam Trung bộ này, chả bao giờ hắn nghĩ lại có gió mùa Đông Bắc ở cái xứ này. Thế mà khoảng 5 năm gần đây, đó là chuyện thường xảy ra. Thì ra ở đây cũng có bốn mùa như ngoài ấy. Gió đông bắc về làm hắn bất chợt nhớ về những ngày xưa cũ, những chiều thứ bảy thời còn học đại học. Chiều thứ bảy “cắt cơm, bơm xe, nghe thời tiết” tranh thủ đạp xe về nhà. Dọc đường đê ven sông Trà Lý, những bông cỏ may líu ríu, liêu xiêu một chiều theo hướng gió. Nơi này là cỏ may trắng, nơi kia là cỏ may tím, từng mảng dịu dàng như thảm, lãng mạn và thanh bình.
Một mình đạp xe dọc triền đê, nghe tiếng cười nói rộn ràng của mấy chị trồng rau và cả của những anh xe thồ từng sọt bắp cải su hào thu hoạch từ ruộng màu chân đê. Rau trồng ở bãi bồi chân đê rất sạch và ngọt vì ít phải dùng đến phân hoá học. Bờ con sông Trà Lý luôn xanh mát dịu hiền còn lòng sông vẫn nặng trĩu và đỏ đục phù sa như thế. Từ cầu Bo, về tới cống Vực, hắn hay ghé nhà của Minh bạn cùng lớp và Huân (cái cậu bạn bảy ngày hôm trước)
Ghé nhà bạn đôi lúc là hỏi thăm sức khỏe, hỏi thăm về bạn và đôi khi chỉ là ghé uống bát chè xanh nghỉ mệt rồi lại đi. Có lần ghé nhà Huân, thấy mẹ bạn sốt ho nằm rên hừ hừ trên giường còn mấy cô cậu nhỏ em Huân đang nhảy dây, chơi ô ăn quan quần áo và tay vương đầy mực tím vô tư, nhìn ông anh rồi phá lên cười hồn nhiên.
- Chúng em chào anh ạ.
Chúng chào một tiếng rồi lại chơi tiếp để mặc ông anh tự lấy nước uống, thăm bệnh cho mẹ.
Gió đông Bắc vẫn lạnh buốt từng cơn mà trời thì âm u xám xịt. Trời lạnh quá mà mấy đứa còn nhỏ quá lại ham chơi có biết gì đâu.
Trẻ con mà lại.
(còn tiếp)



