- Trang thơ
Rét ngọt
Chắc là đêm đã khuya rồi Không còi xe chạy, chẳng lời phố xa Cây say gió ngủ la đà Khép hai lần cửa ngỡ là qua đông Chợt thơm hương của rơm đồng
Đào sớm
Mới chạm vào Đông đã thế a đã tươi roi rói, đã la đà phải khi Xuân đến thì sao nhỉ hay chỉ trơ cành với cuống hoa
Tết xa quê
Tết này con lại không về Mẹ ơi, con nhớ thương quê vô cùng Người ta sắm tết tưng bừng Con ngồi… chữ nhẩy tứ tung trong đầu Mẹ giờ lo tết đến đâu
Bán thơ
Đem thơ ra chợ bán rao cóp tiền tính chuyện mua sao trên trời Nào hay ở xứ Nhà Giời bạc vàng vô nghĩa không người bán mua Tiền là một thứ rất thừa Không như Hạ giới phải lừa dối nhau
Em và tôi
Em và tôi là hai con người Nhưng sao lại giống nhau đến thế Em và tôi sinh cùng thế hệ Cùng đói nghèo cơm hẩm canh hôi Tôi mon men đi cạnh một cuộc đời
Trăng vỡ
Trăng men theo bóng nước Bồng bềnh vạt ngày trôi Lẫn sau màn sương lạnh Ai dấu một nụ cười. Mùa này quê hương tôi Hoa điều thơm ngào ngạt Đàn ong mật tìm về
Chim bồ câu
Được là "biểu tượng hòa bình" Được là biểu tượng đôi mình yêu nhau "Bồ công văn" có thóc đâu Thì bay thì lượn giữa bầu trời xanh.