- Trang thơ

giờ chỉ còn ngọn khói…
dẫu biết mùa thu chẳng chút liên quan khoảnh khắc xa vời đóa hoa vàng bé dại… nhớ ngày nào đằng đẵng giờ như hơi thở lặng im đường chỉ tay ngắn ngủi,


Giờ bố là mây trắng
Bố héo rũ như chiếc tàu lá nhỏ Rồi rụng vào mùa thu mùa thu của con buồn mênh mông Mùa thu đầy nước mắt Con ngây thơ như đứa trẻ in dấu hài thiếu bàn tay Bố dắt dìu buổi còn lẫm chẫm.


Yêu con
Mẹ hoài thai từ hương sắc cuộc đời Nghe nhịp đập tim con như chú cào bật tanh tách trên cánh đồng phì nhiêu giấc cỏ Như âm thanh tiếng chim ban mai gột rửa Những dự cảm âu lo sau thăm thẳm đêm dài


Đỏng đảnh
Đang trắng như bông bỗng đổi mầu Mưa sầm sập xuống nắng bay đâu Mùa Thu đỏng đảnh như cô gái Vừa mới gật xong đã lắc đầu


I tờ
Đã lần thứ mấy mươi Chúng mình hẹn hò nơi đồng bãi Mỗi lần đắm say lại thấy Thật thiếu tấm áo mưa trải lên thảm cỏ. Mỗi chia tay là nhủ Lần sau nhớ thủ áo mưa


Tiết toán ngày nghỉ
Người ở điểm B ơi Sáng nay em sẽ làm gì? Em đi sang điểm C có việc Rồi gần trưa em lại về B. Cho anh từ A sang rồi đi cùng nhé!


Cuối thu
Nắng còn cháy sém vàng trái bưởi Lạnh đã theo chân gọi Bấc về Xào xạc hàng cây chim rủ bạn Bâng khuâng gót nhỏ… nhớ chiều rơi
