
- Trang thơ

Thu về muôn một
mang theo bấy nay nhất hình nhất bóng thất thường như sóng nhạt nhòa tựa đêm ai nhớ ai quên ai yêu ai ghét muôn điều hơn thiệt một điều dại khôn
Cây thời gian
cây thời gian sừng sững ngày dài và đêm thâu lá thời gian nhiệm mầu nhuộm mắt trời xanh biếc còn điều chi hối tiếc chốn trùng phùng bể dâu
Tiếng gọi
Mẹ ơi Tiếng chị gọi rơi vào tim em Chìm mãi Thật lâu không tiếng vọng trở về Tiếng chị gọi từ trời nam, góc biển Dội đến em Xứ lạnh, thu tràn
Ác nghiệp
Hay thay! cái lý tiết canh Nếu không cắt cổ... bất thành thực đơn? Mình nghèo khờ dại sớm hôm bị lừa bị cướp bị luôn phạt... đần!
Xôn xao mùa gió
Mùa đông Tôi lạc giữa xôn xao mùa gió Lay lay bụi cải hoa vàng Vướng vào chiếc áo tứ thân Rồi lạc giữa âm thầm mưa bụi Trên cánh đồng chiều năm ấy
Ngẩn ngơ
Cũng vì cái ngọn gió đông Làm rối mái tóc bềnh bồng của em Lại thêm đôi mắt láy đen Chôn chân anh đứng bên thềm ... ngẩn ngơ



