- Trang thơ

Đi tìm
Tôi đi tìm một khoảng lặng bình yên Giữa cuộc sống trong bộn bề hối hả Tôi đi tìm một khoảng lặng trong tim Trong vô thức giữa những lần tim đập Tôi đi tìm bóng nắng cuối hoàng hôn


Xót xa
Một đứa bé lang thang Ngày đi hoài không mỏi Đến đêm về xoa gối Tập vé số vẫn dầy Nhìn dáng bé gầy gầy Liêu xiêu đi trên phố


Mõ làng
Khi mình nhận được giấy báo đỗ đại học mẹ dẫn xuống nhà ông ngoại báo tin. Ông mừng lắm. Ông đã tám mươi rồi. Ông là người duy nhất của làng biết cả chữ Nho một ít chữ Pháp và chữ quốc ngữ. Vì vậy ông được làm thư ký. Gọi là Ký Hoan.


Tín
Đừng cười u mê Những kẻ quỳ khi thầy đã rời cốc Ta lễ lạy trang nghiêm dù Bụt chẳng ở chùa Lượt thứ nhất cái là tôi rạn vỡ Lượt thứ nhì sụp đổ cái của tôi


Tạ ơn
Mái tóc chẳng còn xanh Cho ta thấy cái phiền của già Làn da ngứa tắm hoài không hết ngứa Cho ta biết cái khổ của bệnh Chưa đến nỗi thình lình gan nổi cục Là cơ hội nhìn cái tử từ xa


Bất thối chuyển
Đường nắng gắt Bóng ai tha thướt Phải chăng sau minh sư thêm một kẻ học đòi? Dưới chân không dép guốc nữa rồi Chắc chỉ mai đau là bỏ cuộc


Nơi này ta đã từng quen
Nơi này ta đã từng quen Nước mùa đã cạn, hương sen đã tàn Tay chưa nâng kịp phím đàn Lời ca bỏ ngỏ, lỡ làng cung thương
