- Trang thơ
Một mình
Thôi mời xuân hãy vào đây Một em với một xuân này là đôi Rượu cay em rót ra rồi Nâng ly lên để tiễn trời gió mưa Cho ong bướm lại say sưa
Ngày người sinh ra
Ngày Người sinh ra Pháp Luân xoay chuyển Các chiều không gian Mang chân, thiện, nhẫn Ngày Người sinh ra Văn minh tiền sử Bao lần đã qua Sinh, thành, trụ, hoại
Đợi về
Sáng ơi, tiếng hót sao lành? Ta cất đấy, giữa trời xanh mây vàng. Rời cõi Thiền, chút lang thang, Tìm nhân thế, bấy nhiêu dòng ngược xuôi? Lên Phây búc, ngắm mặt Người,
Cơn mưa con gái
Bất thần trời đổ mưa rào qua đường quên nón tránh vào nhà bên Vội vàng che tấm áo lên kẻo mưa cảm lạnh xối trên đỉnh đầu
Ngày của mẹ....!
Mẹ bỏ ra đi… qua hai mùa mưa nắng đã hai năm con vắng bóng mẹ hiền chắc giờ đây mẹ nguôi bớt muộn phiền bớt cong lưng cõng cuộc đời trĩu nặng..
Đường xa muôn dặm
Cho em hỏi người ơi Đường muôn dặm Nước mắt rơi, điểm dấu cuộc đời? Đây giọt tinh khôi tình vừa chớm nở chảy dịu dàng, nhung nhớ về đêm.
Bình minh thầm thì
Tuổi hai mươi thao thức nửa đêm Nhớ mái tóc mềm bay bay trong gió Nhớ bài thơ viết lời chưa ngỏ Yêu một người, Xuân Vũ xóm bên. Tuổi ba mươi đêm tỉnh giấc nồng Tay xách đèn chai, chân vòng vèo dép lệch