
- Trang thơ

Pha ấm trà mời tháng Mười cùng cơn mưa lạnh
Đun ấm nước bằng bếp củi. Đợi nước sôi mở nắp ấm đếm xem được mấy tăm mắt cua? Đêm qua mưa lạnh về. Có tiếng sấm. Chó khôn run lẩy bẩy cào cửa xin vào nhà. Chó càng khôn càng sợ sấm sét. Mày vào nhà thì ai mách trộm? Thôi vào đi! Run đến mức đi không vững thế này?!
Mưa Thái Nguyên…
Bờ sông toàn hoa nát Mưa đập …vẫn cố thơm Mưa từ thời Tiền Sử … Nhà xiêu vào bão cơn … Lo lắng thành bè mảng Theo cá đi thăm nhau Cây đổ nát kỉ niệm Lũ cuốn phăng thơ sầu
Sau ngày mưa bão
Mưa mãi rồi cũng tạnh Buồn mãi rồi cũng tan Lấy tóc bạc mà buộc Sợi nắng vàng hân hoan Đoàn tàu đi xuyên đêm Đèn nhà ai dầu dãi Những vết nứt thân tàu
Mưa
Mưa… Mưa ơi Đừng đi xa quá Ai dắt tay về Đồng thương ruộng nhớ Ai bỏ bùa mê ? Lệ ơi Rơi rồi đi lạc Đến bờ mi khác Những lí do khóc Có nhiều nhặn đâu ?!
Thúy Vân
Giá như ngày nhà gặp tai ương Thúy Vân chẳng vô tâm nồng say giấc Làm ngơ như thể không cần biết chị mình phải bán mình, chuộc cha. Suốt cuộc đời chẳng cần biết có được yêu Vân hồn nhiên nhận tình duyên của chị Chẳng biết chị mình
Sương rơi
Đêm nghe tiếng sương rơi Đoán sáng mai trời nắng Khát người từ kiếp trước Đang uống từng hớp trăng Thương người cùng ấm lạnh Bây giờ thành xa xăm
Bươm bướm ma
Con bươm bướm "ma" ấy Đến đã hơn hai ngày! Nó đậu yên ở đấy Rất lâu mà không bay Liệu bươm bướm có phải Là người thương hóa thân?



