- Trang thơ
Nhà tôi
Nhà tôi ở cạnh Hồ Tây Kề bên chùa Bái ngày ngày thỉnh chuông Tây Hồ buổi sáng mờ sương, buổi trưa như một tấm gương soi trời, buổi chiều vàng áng mây trôi,
Hoa quê tôi
Quê tôi có loài hoa Cứt Lợn Cánh liu diu như đốm nắng vàng Suốt mùa đông núp sau bờ dậu Bỗng bừng lên vào lúc xuân sang Tuổi thơ tôi gắn với xóm làng
Sự tích cây huyết dụ
Có một ông đồ tể Nhà ở gần chùa làng Thường thức dậy mổ lợn Khi chuông chùa ngân vang. Rồi bỗng một đêm nọ Sư ông đang mơ màng
Đừng bỏ cuộc
Khó nhất khi bạn Tự đi một mình Con đường bạn chọn Chông gai gập ghềnh... Hãy đừng bỏ cuộc! Vượt lên chính mình Bạn- Người chiến thắng! Thầm lặng quang vinh…
Sự tích con muỗi
Có hai vợ chồng trẻ Cuộc sống rất yên lành Trồng ngô và cấy lúa Dưới bầu trời trong xanh. Rồi đột nhiên người vợ Không ốm mà… lìa đời Anh chồng ôm xác vợ Đến cả tuần không rời…
Nhớ bạn
Bâng khuâng ra đứng lại vào ngồi Mở cửa ngó nghiêng chẳng thấy ai Thơ viết xong rồi nằm tự đọc Trà dư nhạt thếch… Rót ra ngoài.
Trốn
Thơ mắc tội chi phải hứng buồn của người chắp chữ lúc sầu tuôn Thơ ơi hãy trốn ngoài nhân thế chỉ có chữ vui, hết chữ buồn