- Trang thơ

Tình yêu vĩnh cửu
Với người yêu nghệ thuật Thì bức tranh "Mùa Xuân" Của Pierre Auguste Cot Là tác phẩm tuyệt trần! Một đôi tình nhân trẻ Ngồi trên chiếc ghế đu Cô gái cười e lệ Nhìn người yêu say sưa...


Tâm hồn huyền thoại
Lúc tàu Titanic Chìm dần xuống đại dương Wallace Hartley- Nhạc trưởng Làm một việc phi thường! Thay vì sự hoảng loạn Tìm mọi cách thoát thân Ông lấy vĩ cầm dạo Khi cái chết đến gần...


Trượt
Trượt chân trượt miệng trượt tư duy, Ba họa ai ơi có thấy nguy. Trượt chân sấp mặt răng chào lợi, Trượt miệng cơ đồ thịnh thành suy. Thân khẩu ý kia vì ý cả,


Hạt bụi
Nếu như Pa-ri là thủ đô có thật? Nó có thật trên bản đồ Thật hơn, gần đây trong một trận đánh bom. Ôi chao ôi, nước sông Xen, Tháp Nhà Thờ Đức Bà sừng sững Ghế đá, công viên, chiều thu lá đổ Có còn bức thư tình gửi nàng Cô-zet


Nhớ sông La
Ôi, sông La Cuộc đời tôi ở đó Tháng năm trôi Sông cằn cỗi như người Nội, ngoại mất Ba mẹ giờ đã khuất Róc rách chiều trôi Bên lở, bên bồi Sông cạn dòng Chỉ thương nhớ chảy xuôi


Làng biển xứ Thanh
Biết Hàm Rồng xứ mô Tin nhau rồi mới kể Em tộc Hoa Thanh Quế Chẳng ngại lấy chồng xa Điệu dô tá dô tà Ơi làng mình thân quá Đường tàu xanh rau má Lên chùa hái cành sen


Mắt giai ơi
Đã là tộc Việt giai ơi đi tìm cái lạ rong chơi của rừng Bản Thái sâu tít trong thung nọong xinh mấy sống lưng chừng tầng mây, Nhìn nhau mắt cứ ngây ngây
