- Trang thơ

Nghĩ một mình
Mấy năm nay quê mình không có bão Nhận nhiều ưu ái của trời mà thấy lo lo Ẩn họa nào dấu trong mỗi vụ được mùa Giông gió góp dồn từ những ngày yên bình,êm ả... Ai biết được trời có thay lòng đổi dạ


Lỡ hẹn với tháng Năm
Mong ước trở về với ngôi trường ngói đỏ Của những ngày xưa với vai áo lấm bùn Của mái tóc đen thoang thoảng mùi hương bưởi Ở giữa sân trường đỏ rực mỗi mùa thi Ta lại trở về để thăm lại thầy cô Thăm bến sông xưa nơi ta từng tắm mát


Tháng Ba thương nhớ
Một người thương nhớ tháng ba Chiều chiều lại đứng nhìn ra sân đình Ngày ngày, người đứng lặng thinh Tiếc thương cây gạo của mình năm xưa Nhớ hoài cái buổi chiều mưa


Nhớ em
Phố núi trưa nay vắng bóng em Nắng vàng như thể muốn vàng thêm Hàng cây nhớ gió quên xào xạc Bóng lá lặng thinh những dáng thiền.


Tình ca
Một màu xanh cây cỏ, Lẫn vào đôi mắt em.. Là màu của dịu êm, Trong cái nhìn thơ trẻ. Và nụ hồng be bé, Lẫn vào đôi môi em... Anh thấy cả đầm sen Tỏa hương thơm ngào ngạt.


Tương tư
Hôm nay lại cuối tuần rồi, Tạm quên ngày tháng anh ngồi tương tư, Xa nhau từ độ đến chừ... Sao anh cứ ngỡ mới như hôm nào? Ngoài sân lá rụng lao xao, Nghe ngàn nỗi nhớ cồn cào tim anh!


Tổ quốc
Những ngày ngược hơi may gió bấc lạnh thấu xương trên cao nguyên Đồng Văn tôi bỗng nghe tiếng khèn người trai Mèo gọi bạn đặc quánh lại như tiếng người đàn bà kêu trong đêm Cà Mau
