- Trang thơ

Học chấp nhận
Cuộc sống không hoàn mỹ Như mọi người từng mong Nhưng bạn vẫn có thể Nhảy múa cùng bão dông Nếu chưa thật hạnh phúc Vẫn có thể mỉm cười Khi không còn gì cả


Thiên đường
Nếu không buồn ta chẳng biết làm thơ, Và không say ta nào dám đợi chờ, Tìm giọt nắng giữa mịt mờ dông bão. Có lẽ thế... Đời là đêm mộng ảo... Của nỗi buồn theo năm tháng triền miên,


Đếm tuổi
Ba thu dồn lại một ngày Lìa cành chiếc lá lịch bay về giời Đào mai nở đếm tuổi đời Tình yêu quên đếm tuổi người yêu nhau…


Của để dành
Tuổi bẻ gãy sừng trâu con thất bại lần đầu Bố cười Vậy là kém đứt đuôi Thấy con đòi đi phúc khảo kết quả thi Lại bảo không chịu được khích bác là sẽ khổ


Một ngày trời như thu
nắng ngập ngừng giữa ngổn ngang mây trắng đôi chiếc lá mỏng manh ngang qua buổi chiều trời như thu giá mà chuông điện thoại đừng vang lên ý nghĩ của em về ngày hôm qua sẽ không đứt đoạn buổi chiều sẽ yên tĩnh như thảm cỏ trong vườn


Với cát
Ta về bên cát một chiều Thanh tân tái xuất lời yêu muộn màng Kiêu sa bỏ lại bên đàng Chân trần ngập giữa bạt ngàn kim sa Viễn du tới chốn ta bà Hữu duyên tương ngộ, gần xa quản gì.


Bài thơ của 10 năm trước
Và ta đã như sông biền biệt em không muốn tin chúng mình như ngọn gió đã trôi qua nhau rồi chẳng thể nào trở về chốn cũ những ngón tay nắm chặt rồi mở ra, nắm chặt rồi mở ra số phận tình yêu ai cất giữ?
