- Trang thơ

Tháng Mười
Một trời nắng chói Một trời xanh mây Người đi muôn lối Người còn đâu đây Một ngày không gió Một ngày trôi êm Thoắt hoàng hôn tới Thoắt mờ sương đêm


Tình mơ
Anh mơ.... mơ một vòng tay, Vòng tay da diết tháng ngày yêu thương Môi mềm ngào ngạt tỏa hương Tóc mây lả lướt giọt sương mắt huyền... Tiếng em thủ thỉ,ngoan hiền,


Đổi thay
Phố đổi thay Ngập ngụa tiếng còi xe Vàng đỏ trắng xanh lượn đầy đường nô nức Những tòa nhà chân cắm trên mặt đất Định vươn lên đầu chạm đến bầu trời Nhấp nhô đèn màu,sao vội vã trôi


Bão tố
Gầy guộc quá, nắng Thu còm cõi quá lùng bùng mây rệu rã cuối chân đồi thưa thớt buồm lạc nẻo chốn xa khơi rin rít gió khóc than đòi bão tố…


Giáng Vân
Vẽ linh hồn: Quệt mắt môi Vẽ chim sải cánh từng đôi: Ra trời Vẽ sông thăm thẳm: Lòng người Con thuyền lẻ: Điểm lẽ đời mênh mông Chòm râu: Lộ kẻ gian hùng


Đá Nhảy
Đá Nhảy hoang sơ và quyến rũ Lớp lớp sóng ào như thuở hồng hoang Những cô nàng váy xanh váy trắng Rắc tiếng cười lanh lảnh vào mênh mang


Lời của học trò
"Ngày ấy cô đi em nhớ cô nhiều lắm"* Thấm thoát nửa đời cô đã bỏ sau lưng. Lời nói của em qua rừng sâu, núi đá Qua muôn ngàn con sóng vỗ biển khơi Qua gió, qua mây, qua bao chiều da diết nắng
