Chào mừng đến với Nhà Búp
Nhà Búp là Ngôi nhà văn chương được tạo nên từ hết thảy các mối cơ duyên kết tụ nhiều tâm hồn đồng điệu trong cảm nhận, đam mê sáng tác văn học của các thành viên nhóm “Búp trên cành” - những người đã gặp nhau từ thuở ấu thơ, qua năm tháng mải miết đi và bây giờ trở lại; của bầu bạn xa gần cùng chung tình yêu văn chương nghệ thuật.
Nhà Búp là nơi hội ngộ, cũng là nơi tìm về, để các thành viên sum vầy, đàm đạo, chia sẻ tâm tư tình cảm, ước mơ và khát vọng qua những áng văn thơ.
Về với Ngôi nhà văn chương này, từng thành viên sẽ tự thấy mình thêm thanh thản, an nhiên, nhẹ nhàng và thuần khiết. Để rồi mỗi ngày ta lại thấy cuộc đời này đáng sống, đáng yêu hơn!Xem tiếp >>.

Chiều tà...tím ngát hoàng hôn, Nhớ thương,thương nhớ...bồn chồn nhớ thương ... Trên cành ướt đẫm...

Anh chợt muốn yêu em... Trong lần gặp đầu tiên, Đôi mắt huyền mơ mộng, Nụ cười em cháy bỏng, Cho...

Gió Yên Tử lao xao qua rừng trúc Nắng Hoa Yên leo tới tận chùa Đồng Trần Nhân Tông nhắc không không...

Gặp kẻ không ưa mình thì ưu điểm của mình cũng biến thành nhược điểm. Còn gặp người yêu quý mình thì...

Hoà trộn màu xanh biển với trời Đây hòn Đảo Ngọc kia Hòn Dơi Hòn Tằm ăn đỗi vươn ra biển Đôi cáp...

Ngố ta khi ở trời Tây Cái gì cũng lạ cũng ngây ra nhìn Mần chi cũng phải móc tiền Bắt tay thằng...

Trong vô lượng kiếp Gia phả mười đời bên Bùi Xá Dòng họ trăm năm tại Thanh Triều Có ngày các tổ tình...

Này nhịp một, này nhịp hai Nhịp năm, nhịp bảy, khoan thai rộn ràng Này em, chớ bởi vội vàngMà buông...

Trang Tác giả - Tác phẩm Nhà Búp xin hân hạnh được giới thiệu với các bạn một tác phẩm mới của nhà thơ tiến sĩ kinh tế Bùi Đại Dũng - một thành viên của Nhà Búp: tập văn xuôi “Bãi Vua” - Nhà xuất bản...
- Trang văn
- Tản Văn |
- Truyện ngắn |
- Thể ký |

Gặp kẻ không ưa mình thì ưu điểm của mình cũng biến thành nhược điểm. Còn gặp người yêu quý mình thì đến nhược điểm cũng trở thành thứ đáng yêu. Mình bảo học sinh, nếu Newton không thắc mắc tại sao...

Chiều tà...tím ngát hoàng hôn, Nhớ thương,thương nhớ...bồn chồn nhớ thương ... Trên cành ướt đẫm giọt sương, Như ngôi sao nhỏ chợt vương xuống trần... Nhớ ai lòng dạ bần thần,

Có một người nước Sở Chỉ rèn giáo mà giàu Giáo ông rèn thật sắc Nhọn hơn bát xà mâu. Đem giáo ra chợ bán Ông quảng cáo thật hay: Đâm cái gì cũng thủng Không tin thì đâm này!

Tựa đề bài thơ dẫn tôi về một đêm mùa đông ở làng quê miền bắc, nơi tâm hồn thơ của Trương Minh Hiếu đã được bồi đắp, nâng niu... Ngọn gió bấc luồn qua những tán lá xanh rì, cuộn theo hương chuối tiêu...

Tôi cũng là kẻ tập toọng viết văn viết thơ. Nhưng nhạc thì chịu, không hiểu gì cả. Người nhạc sĩ là người kể chuyện cuộc đời bằng âm thanh bằng những câu chữ rất ngắn mà vẫn làm cho mọi người hiểu...

Hôm nay thấy ai đó nói "dền dứ làm gì, hãy khởi một trận thư hùng cho xong". Chắc không nhiều người hiểu nghĩa "thư hùng". Có lẽ hiểu là một cuộc chiến nảy lửa giữa các anh hùng....