- Trang văn
Cơn giông ghé qua chiều
Thứ tư - 18/06/2025 15:39
(Ảnh: Liên Nguyễn)
CƠN GIÔNG GHÉ QUA CHIỀU
(Nguyễn Diệu Liên)
Chiều nay, trời bỗng đổ mưa giông dữ dội. Gió thổi bay xe, mưa tạt xối xả như trút cả bầu trời xuống mặt đất. Tôi vừa đi vừa run, lòng thắt lại mỗi khi nghe tiếng răng rắc của cành cây gãy. Những thân cây lớn đổ rầm khiến tim tôi thót lại.
Đường về nhà hôm nay sao dài hơn mọi ngày. Giữa mưa gió, tôi mới thấm thía cái cảm giác nhỏ bé và mong manh của con người trước thiên nhiên. Nhưng cũng chính trong khoảnh khắc đó, tôi thấy mình may mắn biết bao khi vẫn được về đến nhà, được khô ráo, an toàn giữa bốn bức tường thân thuộc. Có lẽ, đôi khi chỉ cần một lần thoát khỏi nguy hiểm, ta mới thực sự biết ơn những điều tưởng chừng bình thường nhất.
Một ngày chủ nhật làm việc căng thẳng, vất vả mà vui, tếu táo cười đùa không nhặt được miệng để xả stress, vẫn kịp chụp một bức ảnh kỷ niệm ở cổng trường trước khi cơn giông ghé qua.