
- Lý luận - Phê bình

Thơ Nguyễn Thị Toán - Tiếng thơ của một tâm hồn yêu thương dung dị
Tôi may mắn được đọc tập “Hà Nội ngày con xa” từ lúc còn là bản thảo, đang trong hành trình trở thành tập sách mới của Nguyễn Thị Toán. Tác giả thân quen nên có thể dễ đồng cảm, dễ hiểu hơn chăng? Vâng, đúng đó là một “lợi thế” của người đọc.
"Khi mẹ vào thăm cha" Khúc thơ đời thường thấm đẫm yêu thương của Nguyễn Diệu Liên
Nguyễn Diệu Liên - cô giáo dạy toán đa tài, thơ Liên yêu thương như người vậy. Trong bút nhóm Nhà Búp - ai cũng đam mê sáng tác văn chương nghệ thuật từ thuở ấu thơ, Nguyễn Diệu Liên là một gương mặt thơ xinh xắn dễ thương và rất đỗi ân tình.
Đến với bài thơ “HÀ NỘI NGÀY CON XA” của Nguyễn Thị Toán
Bắt đầu từ cái tên tập sách: “Hà Nội ngày con xa” này, nó đã khiến tôi suy nghĩ như một điều cần tìm cho cái duyên của tập sách! Bởi: Tác giả sinh ra, lớn lên ở mảnh đất Diêm Điền, Thái Thụy, Thái Bình (tỉnh cũ), nay là Hưng Yên (tỉnh mới), rồi cô gái ấy lại bén rễ, trưởng thành trên mảnh đất Tây Nguyên hùng vĩ
Cảm nhận về thơ Nguyễn Diệu Liên trong tập thơ & tản văn "Gõ cửa bình yên"
Nguyễn Diệu Liên là một trong số những cây bút “trẻ” giàu nội lực của Nhà Búp (nhabup.vn) mà tiền thân là nhóm văn thơ thiếu nhi Búp trên cành năm xưa được Hội Văn học nghệ thuật Thái Bình phát hiện và bồi dưỡng năng khiếu sáng tác.
Hà Nội ngày con xa - một năng lượng chuyển hóa và kết tinh giữa cảm rung và chiều sâu suy ngẫm
rong đội ngũ “Các Nhà văn Nhóm Búp,” trong hai trăm gương mặt đi qua “Lớp Đào tạo, Bồi dưỡng các em thiếu nhi ở Thái Bình có năng khiếu sáng tác Văn học từ những năm 1976 – 1990, thi sĩ Nguyễn Thị Toán, đã sớm dội một tiếng vang vào bầu trời văn chương tuổi thơ
Người "Gõ cửa bình yên" và khai sáng hồn mình
Sau tập thơ “Nỗi nhớ nghiêng”, sau bốn năm trời lặng thầm “thai nghén,” lặng thầm đốt lên sức lửa trong bước chuyển tiếp, bước khơi nguồn, khai sáng chính mình, Nhà giáo - Thi sĩ Nguyễn Diệu Liên một thành viên của “Các Nhà văn Nhóm Búp” lại tiếp tục cho ra mắt công chúng bạn đọc tập Thơ & Văn xuôi, mang tên “Gõ cửa bình yên”.
Dư âm từ những trang văn của Bùi Thanh Huyền
Có những ngày giữa nhịp sống hối hả hôm nay, tôi chợt dừng lại trước một trang văn, để rồi bất ngờ thấy lòng mình run rẩy. Văn chương, tự bao giờ, vẫn có khả năng lay động những sợi dây mong manh nhất trong trái tim con người.



