
- Lý luận - Phê bình

Ru mình - một khúc ru thấm đẫm nỗi niềm
Trong thời đại mà thơ ca ngày càng đa dạng hình thức, nhiều thể nghiệm, thì những tập thơ lục bát thuần Việt, nương vào hồn dân tộc, giữ được hương vị của quê hương đất nước trở nên lay động lòng người và ngày càng hiếm hoi, đáng quý. “Ru mình” với 68 bài thơ lục bát của Trương Minh Hiếu, là một tác phẩm như thế.
Tìm lại bài thơ "Khi tuổi thơ qua đi"
Thuở ấy, những năm tháng sinh viên mộng mơ và đầy trong trẻo, mỗi đứa chúng tôi đều nâng niu trong tay một quyển sổ tay thơ. Đó không chỉ là nơi chép lại những vần thơ tình làm rung động trái tim non trẻ, mà còn là một khoảng trời rất riêng,
Ta từ lời thệ mà xanh
Tôi mượn một câu thơ của chị để viết về chị. Chị là nữ thi sĩ Trần Huyền Tâm, tác giả của 7 tập sách thơ và văn xuôi (Giọt nắng vô thường, Diệu khúc thời gian, Tản mạn miền sương khói, Mây ngàn năm vẫn đợi, Khúc tâm du, Lưng túi gió trăng, Đường về) và là tác giả phần lời của gần 40 ca khúc hay, đã được các ca sĩ nổi tiếng thể hiện.
Trời xanh ắt có an bài
Tôi và Tâm học với nhau từ năm 12 tuổi, thời gian chỉ có 2 tháng hè tại lớp sáng tác văn học thiếu nhi của Hội Văn Học Nghệ thuật Thái Bình. Khi đó bạn ấy đã có 1 gia tài thơ đáng nể. Có những câu thơ hay mà tôi nhớ mãi, như câu thơ Tâm viết về hương hoa cau: “Sáng mai ai dậy sớm, hoa sẽ dành cho hương”.
Thơ Nguyễn Thị Toán - Tiếng thơ của một tâm hồn yêu thương dung dị
Tôi may mắn được đọc tập “Hà Nội ngày con xa” từ lúc còn là bản thảo, đang trong hành trình trở thành tập sách mới của Nguyễn Thị Toán. Tác giả thân quen nên có thể dễ đồng cảm, dễ hiểu hơn chăng? Vâng, đúng đó là một “lợi thế” của người đọc.
"Khi mẹ vào thăm cha" Khúc thơ đời thường thấm đẫm yêu thương của Nguyễn Diệu Liên
Nguyễn Diệu Liên - cô giáo dạy toán đa tài, thơ Liên yêu thương như người vậy. Trong bút nhóm Nhà Búp - ai cũng đam mê sáng tác văn chương nghệ thuật từ thuở ấu thơ, Nguyễn Diệu Liên là một gương mặt thơ xinh xắn dễ thương và rất đỗi ân tình.
Đến với bài thơ “HÀ NỘI NGÀY CON XA” của Nguyễn Thị Toán
Bắt đầu từ cái tên tập sách: “Hà Nội ngày con xa” này, nó đã khiến tôi suy nghĩ như một điều cần tìm cho cái duyên của tập sách! Bởi: Tác giả sinh ra, lớn lên ở mảnh đất Diêm Điền, Thái Thụy, Thái Bình (tỉnh cũ), nay là Hưng Yên (tỉnh mới), rồi cô gái ấy lại bén rễ, trưởng thành trên mảnh đất Tây Nguyên hùng vĩ



