- Sáng tác mới
Rồi mùa hè sẽ qua. Hoa phượng đỏ rơi vào quá khứ Hàng cây sân trường xanh nỗi nhớ Em còm hát giai điệu ngày xưa Kỷ niệm mùa hè......
Đỏ rực màu hoa Phượng Thơm màu nắng Sài Gòn Bố gửi tới bà con Lời chúc mừng buổi sáng. Những niềm vui đơn giản Viết không lỗi, không nhòe...
Ngày xưa mình đi học, mình thực sự kính trọng thầy cô. Lúc nhỏ, thỉnh thoảng đứng ngoài cửa sổ lớp học xem các thầy cô giảng bài, mình ngưỡng mộ quá, về nhà cũng lấy cái que dài dài đập đập lên bàn, bắt chước thầy cô giảng bài....
Thu cứ khoe mình thôi Trộn màu vào sắc nước Vẽ tranh trôi giữa trời. Lá níu cành, lá rơi, Đỏ như lời hò hẹn Hoa Phượng hồng năm nao Vàng như câu ca dao...
Hải Phòng quê tôi, thành phố những cửa sông Sông Cấm, Bạch đằng, Cầu Rào, Cầu Đất Thành phố của những con người bất khuất Thành phố anh hùng thấm bao máu và hoa Thành phố Hải Phòng tôi yêu đến thiết tha...
Lại... nữa rồi nắng ơi Một lời chưa khép mí Một lời chưa hoàn mỹ Nào ai đổ ra đâu Hoa phượng chớm bạc màu Giọng ve sầu đứt quãng Bởi vô tâm ngày tháng Dẫn hạ về nơi nao...
Còn sót lại vài chùm hoa phượng Đỏ chút thôi là vẫn còn hè Chợt nhớ tuổi học trò ngang bướng Trốn học quần nhau dưới chân đê...
Tình hình ở Phước Long có nhiều chuyển biến lớn. Ở vùng tranh chấp, quân địch thường càn quét lấn chiếm. Những nơi chúng càn qua, buôn sóc xác xơ. Những vườn điều đang sai bông bị đốt trụi, những ngôi nhà dài là nơi tụ họp của cả buôn cả sóc, nơi đặt những cồng chiêng, những ché, xà Nung quý giá......
Hoa phượng có bao giờ Em cũng không biết nữa Tháng Tư về gõ cửa Nắng vấp ngã bên hè Phải giọt mưa đầu mùa Đánh thức từng búp phương. Nhóm ve sầu bận rộn Soạn bài ca Mùa hè...
Đầu Hè năm 1976, tôi có kỷ niệm khó quên với Bùi Thị Biên Linh, khi đạp xe về tận nhà tìm gặp và chọn Linh về lớp đào tạo, bồi dưỡng các em học sinh có năng khiếu sáng tác văn học của tỉnh. Đây là trại viết do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức, mang ý nghĩa đầu tiên trên cả nước....
Bao năm mình cùng học Bạn giờ phương trời nào Đời như căn phòng hẹp Không đủ niềm vui chung Có số phận thật không Bao lần tôi tự hỏi Người ta hằng mong đợi Vẫn vắng trên đường đời...
Trường ơi em đã đi xa Nhớ năm học, nhớ diết da mùa hè. Trời xanh đầy ắp tiếng ve Có gì náo nức mùa hè, bạn ơi. Nhớ về kỷ niệm xa xôi Lòng em thêm mãi bồi hồi khi xa...
Sáng nay đi ra trường Chợt gặp màu phượng đỏ Đã nghe bao nỗi nhớ Đàn học trò sắp xa Lặng lẽ ngắm màu hoa Thắm thiết bên cửa lớp Nhận ra trong ánh mắt...
Cưỡi mây nắng dạo trưa hè Xếp hàng phượng đứng nghe ve thổi kèn Gió tung sắc đỏ bay lên chỉ còn lại áo nàng tiên*với cành Bằng lăng tím khoảng trời xanh...
Tôi về gom lại lá mùa thu Nhặt lấy bâng khuâng với thẫn thờ Mây buồn xơ xác theo về gió Và ánh trăng buồn của ngày xưa Tôi về tìm lại những chiều mưa...
Ở ngoài ấy đông về lạnh lắm Chị gửi ra mấy vạt nắng hồng Dù rằng em chỉ thấy hư không Nhưng đây là tấm lòng yêu dấu Biết em tôi gió mùa rét thấu...
Hè về vang tiếng ve ngân Trời xanh cao vút đầy sân nắng vàng Tiếng chân rảo bước rộn ràng Thuyền đầy ắp cá lưới giăng giăng mờ Một đàn em nhỏ ngây thơ...
Khi cầm tập thơ đầu tay của Lê Kim Phượng, ấn tượng của tôi là hơi ngợp bởi độ dày trăm bài, lại còn được gia cố thêm bằng cặp bìa cứng....
Mùa hạ chớm về, hoa phượng nở Bài thơ ngơ ngẩn, tiếc khôn cùng Nhặt cánh phượng rơi, lòng thấy nhớ Con đường ngày ấy, sánh đôi chung...
Anh hỏi thì em xin thưa hoa kia trăm thứ biết ưa hoa nào? Hoa Gạo nhắm rượu trên cao lảo đào lảo đảo rơi vào cỏ May Hoa Lựu má đỏ hây hây hoa Ngâu chúm chím, Bèo Tây bềnh bồng...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!