- Sáng tác mới
Thì vẫn biết năm nào chả Tết Vẫn rộn ràng ríu rít cùng Xuân Kẻ đi buôn bán xa gần Người về lối cũ tần ngần ngắm hoa...
Quê hương ấy là nơi chôn nhau cắt rốn của mỗi con người. Quê hương thân thương mộc mạc, gần gụi mà giản dị, ở đó có ao rau muống, dậu mồng tơi và bát dưa cà, có lời ru của cha của bà bên cánh võng....
Tết, tôi qua Biên Hòa đọc thơ cho thầy nghe Thầy đang ốm rũ chăn ngồi phắt dậy Trước mặt thầy đứa học trò nhỏ bé Tóc thời gian cũng đã trắng như mây. Tôi đọc "Hồn quê" thời gian khổ ấy...
Những ngày mùa ở quê bao giờ cũng gợi lại trong tôi nhiều ký ức. Ký ức về rơm rạ, thóc lúa, là ruộng cày, là đon mạ non, những củ khoai tây trong nắng, trong mưa, trong giá rét... Và ký ức ấy luôn gắn với mẹ tôi - người đàn bà của làng quê Việt Nam nắng mưa vẫn tần tảo....
Ai từng ở miền đồi, mới hiểu được vì sao dân miền đồi yêu quý và trân trọng từng giọt nước. Cả Moldova là những quả đồi nối tiếp nhau. Làng nằm trong thung lũng. Đó thường là nơi có những hồ nước tự nhiên hoặc một mạch nước ngầm....
Không biết ngày xưa cụ Nguyễn Trãi có trà búp hay chè xanh mà uống hay không, nhưng thanh bạch thì cũng là nước đun sôi để nguội....
Đời liền giai điệu đồng dao Tĩnh tâm lấm láp ai nào lãng quên, Đường dài mô mấp triền miên Đồng dao rồng rắn sóng bên vào đời....
Người ta vẫn gọi tháng Bảy ta là tháng Vu lan báo hiếu, tháng xá tội vong nhân, tháng Ngâu vầy, rồi gọi là tháng cô hồn dã quỷ nữa. Kệ người ta, tôi chẳng gọi tháng Bảy bằng tên gọi nào hết. Tôi chỉ biết đó là tháng Bảy đầu thu với heo may và bão, lũ đang về....
Ô, hoa đèn là có thật nhưng hiếm gặp lắm. Đó là vào một đêm thật khuya. Sau mấy tiếng mải mê sách vở, chàng thiếu niên ngẩng lên, chợt sững người khi bắt gặp hoa đèn đang rực hồng trong ngọn lửa....
Đời liền giai điệu đồng dao Tĩnh tâm lấm láp ai nào lãng quên, Đường dài mô mấp triền miên Đồng dao rồng rắn sóng bên vào đời....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!