- Sáng tác mới
Tuổi già mong muốn nhất Là khỏe mạnh, bình yên Họ chỉ yên tâm nhất Khi mà họ có tiền... Tuổi tác khiến xuống sức Bệnh tật kéo tới "thăm" Già cảm thấy bất lực Khi không thể tự chăm......
Hôm nay, nhà có khách quý - Người khách ông Hoan luôn mong đợi. Đó là Quân con trai của bác Khiêm, bạn chiến đấu của ông thời chống Mỹ. Ông Hoan may mắn còn sống trở về....
Nếu chữ Đức phong phú, chứa nhiều nội hàm và kết hợp để tạo ra vô vàn các từ ngữ Hán Việt bao nhiêu thì chữ Nghiệp cũng như vậy. Chúng là hai chữ đối lập và tạo nên một quan hệ biện chứng....
Ban mai đón nắng tươi hồng gặp hoa mơn mởn mới trồng hôm qua Ra vào lại gặp người nhà chúc nhau mạnh khỏe để mà yêu nhau...
Bãi Sao chi chít ngàn sao sao trời sao biển quyện vào sao nhau Người da trắng kẻ da màu lung linh ánh mắt gật đầu chào sao...
Ôi nhớ diết da một sắc hoa Đắm say hương tỏa nắng chan hòa Người đi biền biệt xa nơi ấy Còn nhớ có lần được nhận hoa...
Hội Lim mê mải kiếm tìm những câu quan họ trong tim thuở nào Liền anh liền chị ước ao xóa lời nguyền cổ* để trao duyên tình Ao xanh in bóng phương đình...
Vang vọng cửa chùa những nhịp chuông Ngẩn ngơ điểm đến để chiều buông Mờ mờ nhang khói dần lan tỏa Một tiếng chim rơi bị lạc chuồng...
Gặp lại Mùa Xuân gặp lại tôi Gặp em gặp lại những bồi hồi Trống ran trong ngực chân run rẩy Chim hót trên cành vạt nắng trôi...
Lộc vừng ngậm hạt chiều vương Thời gian đi nốt đoạn đường mùa xuân Hình như có tiếng ve ngân báo mùa phượng đỏ níu chân học trò...
Các cụ ngày xưa gọi huệ tây vì từ nước Pháp mang sang đây thoạt nhìn hoa giống loa kèn cổ nên gọi loa kèn tránh tiếng Tây...
Ngày xưa ngày xửa lại ngày xưa có nàng tiên nữ chậm như rùa thương chồng đan áo ba năm lẻ Giời dúi tiền cho chẳng chịu mua...
Qua mùa Hoàng yến trên cây là mùa Phượng níu chân mây nhuộm trời Người đi mờ mịt xa khơi Phượng còn đứng đó giữ lời hẹn xưa Bao nhiêu túi đựng cho vừa...
Tháng Năm… màu đất Bazan Đỏ cành phượng vĩ, thắm ngàn suối khe Sương buông vời vợi sơn khê Nắng reo gió hát, tiếng ve dạo đàn...
Rằng năm Gia Tĩnh triều Minh Bốn phương phẳng lặng hai kinh vững vàng Có nhà viên ngoại họ Vương Gia tư nghĩ cũng thường thường bực trung Hóa nhi thật có nỡ lòng Vương Quan là chữ nối dòng nho gia...
Tím đến thế là thủy chung hết độ Cứ hè lên lại bùng nở cho mình Nào ai biết cuộc đời bao câu đố Để trả lời lần cuối trước lặng thinh...
Em tên là Ô sa ca (Osaka) Việt Nam quen gọi em là muồng thôi Dẫu tên mộc mạc trần đời Vàng em vẫn một góc trời cho anh...
Chẳng nhẽ nàng Bân lại trở về Giữa hè gió bấc lạnh tê mê Ve không rả rích phượng không đỏ Tí tách mưa rơi giọt não nề...
Lại thèm rau muống tương cà Lại thèm cải đắng vàng hoa cuối mùa Lại thèm một húp canh chua Lại thèm một chút gió mùa hanh hao...
Thèm một mùa Xuân rực sắc hoa Thèm một dòng sông chẩy hiền hòa Thèm một mùa Đông trời ấm áp Thèm một bầy chim ríu rít ca Thèm một lời ru theo gió bay xa...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!